Hai cậu bé sinh đôi Nguyễn Quốc Hoàng Anh và Nguyễn Quốc Hoàng Khanh năm nay đều 6 tuổi, sắp sửa bước vào lớp 1. Kháu khỉnh, hiếu động , hai bé khiến cho ngôi nhà của chị Nguyễn Thị Hồng Hạnh ở thôn Xuân Tự 2, xã Vạn Hưng, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hoà bừng sáng niềm vui. Trong căn nhà nhỏ, chật chội hai người phụ nữ, một mẹ già ngoài 60 và một phụ nữ ngoài 40 đang âm thầm vượt khó khăn để thắp sáng tương lai cho hai chồi non bé bỏng …
Chị Hạnh trông khá “mỏng mày hay hạt”, ăn nói nhẹ nhàng dễ nghe, vậy mà chẳng hiểu sao lại muộn đường chồng con. Mẹ chị kể : “ Mãi năm 34 tuổi nó mới gặp bố hai đứa nhỏ và hẹn hò. Nhưng khi biết chị có bầu, người đàn ông đó bỏ đi biệt luôn”. Chị Hạnh rất sốc và hoang mang, may nhờ mẹ chị động viên chị đã giữ lại cái thai. Và thật hạnh phúc khi hai cậu bé Anh và Khanh chào đời khôi ngô tuấn tú.
Hai bé sinh đôi Nguyễn Quốc Hoàng Anh và Nguyễn Quốc Hoàng Khanh
Nhà nghèo, sinh đôi nên mẹ con chị Hạnh rất khó khăn. May nhờ có họ hàng, làng xóm, các nhà hảo tâm giúp đỡ nên hai mẹ con chị lần hồi nuôi được hai bé lớn lên khoẻ mạnh. Chị Hạnh đi làm phụ cho hàng cơm, một buổi được 50 nghìn. Chị cũng được trợ cấp đơn thân nuôi con 504 nghìn đồng/ tháng nên mới tạm đủ cơm rau cho cả nhà. “Cũng may có bà ngoại trợ giúp từ nhỏ trông nom hai bé , tôi mới đi làm kiếm tiền để nuôi các cháu được”. Chị Hạnh nhìn mẹ đầy biết ơn: “Lúc bố cháu bỏ đi tôi vô cùng thất vọng may nhờ có bà nâng đỡ , động viên, chia sẻ khó khăn tôi mới sinh và nuôi hai cháu được như hôm nay”.
Bà ngoại và mẹ đang kèm Anh và Khanh học bài
Bà ngoại bọn trẻ rất yêu thương cháu, thuộc tính từng bé. Bà cũng rất khéo dỗ dành các cháu và nhắc nhở các cháu học bài. Hai bé năm nay mới vào lớp một , đã bắt đầu biết đọc, biết viết chữ nên bà vui lắm. Bà cười khoe: “Nghĩ lại lúc các cháu mới sinh, túng quẫn lại phải nuôi một lúc hai đứa cũng cực muốn chết. Nhưng nay chúng nó lớn khôn, biết nghe lời bà, nên chăm chúng cũng nhẹ nhàng hơn. Ngày nào tôi cũng phải nhắc nhở, ngồi học cùng các cháu. Mẹ cháu đi làm suốt, chỉ có bà cháu tôi chơi với nhau. Bây giờ hai cháu là niềm vui tuổi già của tôi. Chỉ ngặt nỗi có mỗi mẹ cháu đi làm thuê được chút tiền, còn nhà cửa cũng ở nhờ bà nên hai đứa không được chăm lo đầy đủ” .
Mẹ phải đi làm suốt nên bà ngoại trông hai cháu
Nhìn bà cụ nét mặt hiền hậu rạng rỡ chơi cùng hai đứa cháu sinh đôi thật hạnh phúc. Bà ngoại hỏi hai con lớn lên muốn làm nghề gì ?Hoàng Anh thì muốn làm bác sĩ . Còn Hoàng Khanh thì thích lái máy ủi . Ước mơ thật đẹp nhưng cũng là quá sức đối với hoàn cảnh khó khăn hiện nay của các em khi mà sức khỏe của cả bà và mẹ ngày càng sa sút. Tôi hiểu rằng chỉ có sự bao bọc, trợ giúp của các lá lành mới có thể giúp hai bé thực hiện ước mơ mai này. Có lẽ đây sẽ là là món quà vô giá cho hai cậu bé sinh đôi trong gia đình khó khăn nơi xóm nhỏ huyện Vạn Ninh.