Có bà mẹ nào không muốn con mình có cha và chính bản thân mình có một người chồng chia bùi sẻ ngọt?! Ước muốn đó không có gì là sai cả cái sai của chị ở đây là muốn cướp chồng người khác làm chồng mình, cướp cha của đứa trẻ khác làm cha con mình và người chị muốn cướp lại là chồng của em.
Dù gì tuổi đời của chị cũng hơn em đến 5 năm thế sao chị không có cái nhìn tích cực và tri thức hơn hả chị?? Đã năm lần bảy lượt lợi dụng là đồng nghiệp của chồng em để giở trò bầu bí, đã một lần chị có thai rồi phá và chị bảo đó là con của chồng em, 6 tháng sau chị lại mang bầu bí và lần này chị quyết định sinh con và bắt chồng em mỗi ngày phải quan tâm chăm sóc chị không khác nào vợ chồng, điều đáng buồn cười hơn là chị bắt chồng em không được có con với em, chị có thấy nực cười lắm không chị? Có bao giờ chị tự hỏi chị có phải là một giáo viên hay không? cũng chính vì là đồng nghiệp của chị và chị nắm trong tay khả năng làm chồng em mất việc nên chồng em đã phải cúi đầu trước chị vì miếng cơm manh áo cả nhà, mỗi dòng trạng thái trên zalo hay facebook của chị mang hàm ý trách móc thì mọi người trong trường đổ dồn tất cả tội lỗi vào chồng em.
Chị có biết mỗi hộp thuốc, mỗi hộp sữa chị bắt chồng em mua cho chị là tiền mà em phải nhịn ăn nhịn mặc để dành không hả chị?! Chị bắt chồng em phải li dị em để cưới chị, bắt chồng em không được ngủ chung với em, chị có thấy mình quá đáng không? Chị lấy cái quyền gì mà bắt ép cuộc sống vợ chồng người khác như vậy hả chị?! Hay là chị lấy quyền của một cô giáo chửa hoang để vung tay che trời?! Cái bầu của chị ngày càng lớn và chị quyết định xin tạm nghỉ 6 tháng để sinh con vì em biết chị cũng chẳng muốn bị mất việc và bị chính học sinh của mình khinh bỉ.
Đấy là sự hy sinh cao cả của chị đó, chị bảo rằng chị hy sinh vì chồng em, hy sinh cả sự nghiệp bảo vệ chồng em hay chị bảo vệ chính mình hả chị?! Rồi sau đó thế nào? ngoài việc bắt chồng em quan tâm chị hằng ngày và vào thăm chị thì chị còn ghen ngược lại em, sao những chuyện vô lý như vậy cứ đổ vào một người là vợ được cưới xin đàng hoàng như e hả chị?? Và chị biết không? em buông chồng em rồi đó chị à, bởi vì em biết em sẽ không làm được như chị, không cướp chồng, cướp cha người khác làm của riêng mình, có chăng em sẽ tìm một người độc thân mà gửi gấm cuộc đời còn lại. À, mặc dù em buông nhưng chưa chắc chồng em sẽ cưới chị và gia đình chồng em sẽ chấp nhận chị là con dâu, nếu chị mai mắn được làm vợ và nếu như chị gặp một người như chị bây giờ thì chị sẽ hiểu được cảm giác của em.
Từ ngày em đi, chồng em đã khóc rất nhiều và khóc với mẹ của em đấy chị ạ, chị có biết nước mắt đàn ông không phải dễ thấy. Cái gì của mình thì sẽ là của mình, có buông cũng chẳng được. Cái gì không phải của mình thì có bất chấp thủ đoạn đến dườn nào thì nó cũng sẽ vụt mất mà thôi. Vài dòng gửi đến chị, một cô giáo đạo đức và đầy liêm sĩ!
cfsmedonthan