(Dưới đây chỉ là tóm tắt ngắn gọn chuỗi ngày làm dâu của chị gái tôi). Chị tôi và anh yêu nhau được gần 2 năm thì chị lỡ có bầu. Anh chị quyết định nói với bố mẹ 2 bên để xin phép tổ chức đám cưới. Bố mẹ tôi nghe tin cũng thất vọng về chị gái tôi lắm nhưng vẫn vui vẻ đồng ý, còn phía gia đình anh, mẹ anh ra sức phản đối ép chị gái tôi phải bỏ đứa bé với những lí do ngớ ngẩn : khoảng cách và bà muốn con bà lấy vợ công chức (trong khi anh cũng chỉ là người làm cho công ty tư nhân, chị tôi thu nhập tháng cũng từ 6tr trở lên).
- Bố con muốn mẹ tự tay giết chết thiên thần của mẹ!
- Mẹ bỏ con sao đành, con ơi!
- Tại sao ba bỏ con hả mẹ?
Bà ép anh phai chọn giữa Hiếu và Tình. Chị gái tôi không muốn anh phải khó xử mà đã đưa ra quyết định vội vàng…..nhưng bà ấy khong hay biết. Tưởng mọi chuyện có thể chấm dứt ở đây nhưng sau đó anh vẫn theo đuổi chị tôi, xin chị tôi cùng anh cố gắng thuyết phục mẹ anh. Mưa lâu thấm dần, cuối cùng mẹ anh cũng đồng ý (nhưng ko mấy vui vẻ).Thế là đám cưới a chị cũng được tổ chức. Cưới được 1 thời gian mà vẫn chưa thấy bụng chị tôi to hơn bà sinh nghi và nói anh chị lừa bà để cưới (lúc đó chị đang tiếp tục có bầu được vài tuần ), chị tôi cắn răng không giám nói ra sự thật…Ngỡ rằng cuộc sống êm đềm cứ thế qua đi nhưng ko dừng lại ở đó. Bà ấy luôn có ý định chia rẽ HP của con mình ( nói anh bỏ vo). Tháng chị sắp sinh cũng là khi Tấn BI KỊCH bắt đầu xảy ra. Chỉ vì tính ghen tuông vớ vẩn và do áp lực từ gd mà anh đã đánh chị(chị kể: lúc yêu cũng bị đánh 1 lần vì ghen nhưng chị cho qua vì nghĩ chắc anh quá yêu chị nên mới thế).
Chị âm thầm chịu đựng vì không muốn bố mẹ tôi lo lắng. Ngày chị vào viện sinh em bé, mẹ tôi tức tốc khăn gói từ quê lên (NB – BG).Chị khó sinh nên phải mổ,vì thương con nên mẹ tôi đã bàn với bà thím bên đằng chồng bồi dưỡng cho bác sỹ 500k để họ quan tâm hơn (về sau khi biết chuyện ông bà ấy tỏ ra bực tức vì sót tiền, bảo đó là trách nhiệm của bác sỹ….tiền quan trọng hơn cả con người). Ngày chị ra viện,mẹ tôi vẫn gắng ở lại thêm để chăm dù sốt ruột việc ở nhà ( bà nội tôi bị lão đã nằm liệt hơn 3 năm nay,ông nội thì bị lẫn cũng dc hơn 5 năm rồi, 1 tay mẹ chăm hết. Bố vừa phải đi xây,vừa phải chăm ông bà). Mẹ ở đó làm tinh tươm tất cả mọi công việc cho nhà ng ta từ nấu cơm,rửa bát,dọn nhà….đến việc chăm chị và cháu (chẳng khác gì ng giúp vc).
Nhưng mẹ ko than phiền vì mẹ sợ họ sẽ làm khó con mình. Được gần 3 tuần thì mẹ phải về, truoc khi về mẹ không quên nhờ ông bà nội chăm sóc và căn dặn chị đủ điều. Ngay sau ngày mẹ về chị tôi phải làm tất cả mọi việc ( dù đang trong thời gian kiêng cữ và vết mổ còn rỉ nước ). Chị tôi cố gắng chịu đựng cho đến ngày ra Hà Nội cùng a. Cún (biệt danh của con) dc 4 tháng thì chị gái tôi quyết định cùng con ra Hà Nội ở.
BI KỊCH dâng cao hơn từ đây. Anh đi làm, chị ở nhà trông con. Áp lực công việc a bắt đầu khó chịu với chị,a mắng chị :” mày đẻ,cả nhà tao túm vào nuôi mày”(a quá hèn). Chị quyết định nhờ mẹ tôi, em gái anh thay nhau ra trông Cún để đi làm trở lại. Tưởng mọi chuyện lặng đi nhưng đến 1 ngày a lại nổi cơn ghen và lao vào bóp cổ, đánh chị tôi ngay trước mặt mẹ tôi (lí do là chị tôi đăng hình hồi đi học kèm stt “nhớ bạn cũ”). Anh ta chửi chị tôi thậm tệ, tỏ ý khinh nhà tôi nghèo nữa.
(Đến đây mới nhớ, anh ta còn Cấm không cho chị tôi đưa cháu về ngoại chơi). Chứng kiến cảnh con gái bị đánh với lí do vớ vẫn, mẹ tôi đau lòng. Mẹ và chị quyết định đưa cún về quê (nhà tôi). Ngay tối hôm đó a ta mò về trình bày hoàn cảnh, xin lỗi bố mẹ và van xin chị tôi quay về. hơn 1 tuần sau chị mới đồng ý trở về hn vì chị còn thương và yêu anh. (a hứa sẽ ko như thế nữa) Ra Hà Nội anh quyết định ở nhà trông con để chị đi làm nuôi cả 2 bố con (anh làm đàn bà thì hợp hơn).Chị đi làm nhưng vẫn tươm tất công việc nội trợ (anh chỉ vc trông con), nhưng anh vẫn không hài lòng và tỏ ra khó chịu với vợ. Anh chị lại bắt đầu xảy ra xích mích. Anh nói :”mày đi làm ko đủ nuôi 2 bố con tao”(đàn ông nhà ng ta xông pha đi làm nuôi vợ nuôi con còn anh ở nhà ăn bám vợ, không biết xấu hổ lại con to mồm), rồi “gia đình mày không giúp được gì”……..chị tôi nói lại anh và không ngần ngại, anh tiếp tục khoá cửa, bóp cổ, đẩy chị tôi ngã và đánh chị tôi trong nhà không cho chị tôi thoát thân. Anh còn dọa nếu chị tôi bế con đi anh sẽ ” chém chết “.
Vì không thể chịu được nữa lên chị tôi quyết định nói với bố mẹ,ngay ngayf hôm đó bố cùng các bác và các chú ra hn để xem chuyện như thế nào. Bên nhà anh bố anh cũng ra. Sau 1 ngày + 1 đêm hoà giải không thành (chị gái tôi quyết định ly hôn). Biết chắc chắn sẽ ko dc quyền nuôi Cún nên nhân lúc mọi người ko để ý anh đã bế trộm Cún đi.
Mọi ng tìm đủ mọi cách liên lạc nhưng ko dc.Bố a hứa sẽ tìm anh, cháu về và đưa xuống nhà tôi (chỉ là lời hứa xuông).Vì tôi biết chắc chắn bây giờ Cún đang ở quê nội và họ cố tình ko cho gia đình tôi biết Thông tin gì về cháu (gọi cho a và gia đình anh đều ko nghe, nhắn tin hỏi thì chối hoặc không trả lời).Chị gái tôi vì nhớ con mà đâm ra Quẫn Trí (thương con khát sữa mẹ, con còn quá bé). Nếu “chia rẽ tình mẫu tử” là 1 cái tội thì có lẽ họ đang mắc phải tội lớn,tại sao họ không nghĩ đến 1 ngày nào đó nếu như đột nhiên họ mất đi đứa con mà họ phải đánh đổi mạng sống của mình thì họ sẽ thế nào???( trước đây khi biết chị tôi có em bé thế mà còn ép bỏ con sao bây giờ lại ra sức tranh giành làm gì? Sao không đối diện với nhau để giải quyết mà phải chui lủi làm gì?….) Tôi tin ở đời tồn tại luật nhân quả. ÁC GIẢ- ÁC BÁO !!! Mong mọi người đọc và cho chị gái tôi lời khuyên.
Chị gái tôi muốn làm đơn ly hôn nhưng do điều kiện gia đình không cho phép (vì ba mẹ tôi làm nông nghiệp và nuôi 3 chị em tôi ăn học nên phải vay mượn khá nhiều )mà chi phí thì khá nhiều. Cảm ơn mọi người nhiều!!!
#cfsmedonthan
Bình luận bị đóng