Có lẽ thiên chức lớn nhất trong đời của người phụ nữ là làm mẹ. Điều khiến tôi không hối tiếc đến thời điểm hiện tại chính là sự xuất hiện của một thiên thần bé bỏng, con bé là tất cả đối với tôi.
- Để làm mẹ đơn thân, tôi phải đánh đổi sự nghiệp
- Mẹ đơn thân và những điều không phải ai cũng biết
- Quá khứ bi thương của mẹ đơn thân và chuyện “Con sẽ làm chú rể của mẹ!”
Năm nay tôi 27 tuổi là nhân viên văn phòng tại một công ty có tiếng ở trung tâm thành phố. Được mọi người nhận xét là xinh đẹp nên tôi được nhiều chàng trai theo đuổi. Có người giàu, có người tài giỏi, lại có người hết lòng chờ đợi tôi, nhưng sự lựa chọn của tôi lại rơi vào anh – không vì hào nhoáng của anh đơn giản là đó người tôi yêu thương nhất. Và bé Bông xinh xắn chính là kết quả của tình yêu nồng cháy tôi dành cho anh. Anh cũng yêu thương tôi, chăm sóc tôi rất tử tế.
Nếu không kể thêm, chắc không ít người đang ghen tị với tôi. Bởi vì tình yêu của chúng tôi, nó đã là chuyện của quá khứ. Ngày phát hiện mình có thai cũng chính là lúc anh nói lời chia tay, rằng anh đã hết tình cảm với tôi và vì chúng tôi không hợp nhau – sau 2 năm bên nhau say đắm. Không nói ra, nhưng trong thâm tâm tôi biết, trái tim anh đã giành cho một người khác rồi. Tôi buồn, tôi cũng không nói với anh về sự có mặt của bé Bông trên đời này. Tôi không níu kéo vì tôi nghĩ những thứ không phải của mình thì cố gắng níu giữ cũng vô ích, hoặc là tôi không muốn anh mệt mỏi khi ở bên tôi chỉ vì sinh linh vừa hình thành.
Tôi không hối hận vì đã yêu anh, tôi chỉ tiếc bản thân đã trao niềm tin cho anh quá nhiều. Đến hiện tại, tôi chưa bao giờ hối hận khi giữ lại đứa con bé nhỏ này. Ngược lại, mỗi ngày của tôi điều vui vẻ, ríu rít bên con. Tôi yêu trẻ con. Tôi thương bé Bông. Có thể không có bố, khi lớn lên bé sẽ thấy lạ lẫm vì mình không giống chúng bạn. Nhưng tôi tin, tôi sẽ cho con những điều tốt nhất để con không cảm thấy mình thiếu tình thương.
Thế đó, tôi là một bà mẹ đơn thân. Hôm nay là sinh nhật 2 tuổi của con gái tôi. Hai năm nay tôi vui khi con cười, tôi buồn khi con khóc, tôi sốt ruột khi con ốm đau. Tôi vẫn là nhân viên văn phòng, cũng có người muốn che chở cho mẹ con tôi nhưng tôi từ chối. Vì tôi đã quen với việc chỉ bên con mỗi ngày. Nhiều lúc tôi chăm con mà quên mất bản thân, quên cả ngày sinh nhật, quên đi những mối quan hệ thân thiết bên ngoài. Nhưng tôi tin, khi lớn lên tí nữa, con gái yêu sẽ hát chúc mừng sinh nhật mẹ nó. Hiện tại, cuộc sống của tôi đã ổn định, tôi tranh thủ làm việc chăm chỉ chi tiêu thật tiết kiệm để tương lai của con gái mình tốt nhất có thể. Để con không phải thiệt thòi.
Phụ nữ không chồng thì vẫn có thể nuôi con và tôi là bà mẹ đơn thân hạnh phúc nhất!
Theo yume