Mẹ đơn thân– Đã bao giờ bạn so sánh cuộc đời mình với những con đường hay chưa? Tôi thường tự hỏi mình tại sao trên cùng một con đường, vẫn có những người đi trước, kẻ đi sau; vẫn có những người đi vòng vèo, lạc lối bên cạnh những người nhanh nhẹn, dứt khoát thẳng tiến hướng đi mà mình đã chọn. Con đường ấy, dù bằng phẳng hay khúc khuỷu, dù trải dài miên man hay chỉ là một lối tắt ngắn ngủn thì vẫn tồn tại những người đến đích và những người loay hoay mãi, lòng vòng mãi nhưng vẫn không tìm thấy lối ra. Xét cho cùng thì mỗi quyết định ta đưa ra đều phải dựa trên một mục đích có sẵn. Việc lựa chọn cái này chứ không phải cái khác đơn giản vì nó đã dựa trên mục đích của riêng ta.
Bạn có nhận ra rằng, có nhiều con đường cùng dẫn đến một địa điểm? Thế rồi mỗi người chọn cho mình một con đường để đi tới. Người ta không thể cùng một lúc đi cả hai con đường mà phải lựa chọn, lựa chọn lối đi phù hợp nhất với bản thân mình. Chính vì lẽ đó, cuộc đời mỗi người là một chuỗi những sự lựa chọn khác nhau. Cân nhắc, nghĩ suy để rồi đi đến một quyết định. Lựa chọn rồi, bước đi rồi, nhưng không phù hợp lại quay trở lại vạch xuất phát để cân nhắc một con đường khác. Cứ thế, cứ thế, những sự lựa chọn cứ xuất hiện trong cuộc sống của chúng ta, như một quy luật tất yếu của cuộc sống.
Chiều thứ 5 tuần trước, tôi có gặp lại cô em gái học dưới tôi một khóa. Đó là một cô bé có tâm hồn mơ mộng và sống nội tâm. Đã từ lâu, niềm đam mê viết báo trở thành động lực để cô bé ấy vững bước trên con đường đi đến thành công. Thế rồi, ngày nộp hồ sơ thi vào đại học, ai cũng hết sức bất ngờ khi một cô gái có tâm hồn đa cảm và ham viết lách kia lại lựa chọn cho mình một con đường hoàn toàn trái ngược với đam mê. Cô chọn theo ngành kinh tế, một lĩnh vực mà chính bản thân cô cũng không chắc mình có phù hợp với nó hay không, dù chỉ một chút. Thế rồi, trong chuyến đi mà cô đã chọn, cô bé ấy đôi khi vẫn quay đầu lại nhìn ngã rẽ bên kia với ánh mắt nuối tiếc, rồi nhìn con đường phía trước mà mình đã lựa chọn bằng một cái nhìn lo lắng và đầy bối rối. Vậy đấy, đôi lúc ta tự hỏi mình rằng ta có đang đi đúng hướng không? Thật dễ hiểu thôi, bởi lẽ người ta thường cảm thấy lo lắng và hoài nghi trước cái mà người ta vẫn chưa thực sự định hình được một cách rõ ràng. Chính sự phân vân và một chút tiếc nuối đó sẽ trở thành khó khăn lớn nhất mà người ta sẽ gặp phải trên cuộc hành trình của mình. Khi đó, ta sẽ luẩn quẩn, vòng vèo, lạc lối trong những ngõ rẽ, trong những con hẻm mà chẳng thể nào tìm được đường ra.Vậy đó, mục đích có nhưng không rõ ràng và kiên định thì chẳng thể nào ta có đủ bản lĩnh và dũng cảm để đi đến tận cuối con đường mà ta đã lựa chọn. Mục đích sống chẳng khác gì chiếc la bàn định hướng cho ta giữa vô vàn những sự lựa chọn của cuộc sống.
Cách đây 2 tháng, tôi hỏi em: “Em có cảm thấy nuối tiếc vì sự lựa chọn của mình không?” Em gật đầu và ánh mắt như đang hồi tưởng và tiếc nuối điều gì đó. Nhưng hôm nay, nhìn dáng vẻ lanh lợi và yêu đời của em, tôi hỏi em câu hỏi cách đây 2 tháng. Em cười tươi và đáp: “Em đã có một sự lựa chọn đúng đắn rồi chị ah. Đây chính là con đường dành cho em.” Thật bất ngờ phải không. Trước đây 2 tháng, đó có thể là một sự lựa chọn sai lầm. Cô bé ấy dường như đã chọn cho mình một trò chơi mà mình không hề giỏi, một trò chơi hoàn toàn mới. Nhưng lựa chọn sai không có nghĩa là ta sẽ trắng tay hoàn toàn. Xét cho cùng thì mỗi sự lựa chọn không chỉ dựa trên một mục tiêu mà còn bị phụ thuộc bởi yếu tố hoàn cảnh. Nếu điều kiện hoàn cảnh thay đổi, chúng ta hoàn toàn có thể thay đổi sự lựa chọn của mình để thích nghi tốt với hoàn cảnh sống. Trước đây 2 tháng, em có thể chọn cách quay đầu lại để chọn một con đường khác phù hợp với mình hơn. Nhưng em chọn cách bước tiếp con đường mới lạ và đầy thử thách này. Rốt cuộc thì đó lại là một sự lựa chọn mới nữa. Nếu như những lựa chọn không phù hợp, không đươc cân nhắc thì nuối tiếc nọ chồng chất lên nuối tiếc kia. Con đường ta đi cứ thế, cứ thế, lòng vòng, rẽ hết ngã này đến ngã khác, đi mãi vẫn không ra đến đích.
Lựa chọn không hẳn là những điều quá lớn lao. Nó xuất hiện trong cuộc sống thường ngày của mỗi chúng ta. Lựa chọn nghe bài hát này hay bài hát kia, lựa chọn ở nhà ăn tối cùng gia đình hay đi chơi cùng bạn bè. Cao hơn nữa là lựa chọn công việc, lựa chọn tình yêu và tương lai cho chính mình. Sẽ thật dễ dàng hơn rất nhiều khi trong tay ta luôn có một tấm bản đồ định hướng cuộc đời khi đứng trước mỗi sự lựa chọn trên con đường cuộc đời. Nhưng thực tế, chúng ta không có tấm bản đồ tương lai nào trong tay. Tương lai luôn là một bí ẩn, đâu được vạch sẵn trên bản đồ để ta nhìn theo và lựa chọn. Chính vì thế, hành trang mà chúng ta có khi đứng trước một ngã rẽ cuộc đời là lí trí và lí tính. Luôn luôn cần một cái đầu lạnh và một trái tim ấm nóng.
Thực ra, người ta thường rất khó để đi đến một quyết định quan trọng. Bởi lẽ, điều chúng ta lo lắng nhất khi quyết định một sự lựa chọn đó chính là nỗi sợ hãi. Người ta sợ mình chọn sai hướng. Rồi cứ trăn trở không biết hướng đi này có tốt hơn hướng đi ki hay không. Không biết đây có phải sự lựa chọn tối ưu không? Và không biết những kế hoạch và dự tính mình vạch ra trên con đường này có thực hiện được không. Lí trí là một thứ không được phép thiếu khi ta quyết định một điều gì. Chắc chắn việc lựa chọn cái này hay cái kia sẽ không thể dựa trên cảm tính và sự ngẫu nhiên, may mắn của bản thân. Nhưng nếu cứ suy nghĩ, trăn trở quá nhiều và ngần ngại khi quyết định thì chắc chắn chúng ta sẽ vướng vào những cảm giác không chắc chắn, mất niềm tin và bản lĩnh, thiếu can đảm để dám thực hiện một điều gì đó. Bạn hoàn toàn có thể mua được một chiếc áo ưng ý mà chỉ mất một khoảng thời gian ít ỏi. Nhưng bạn vẫn có thể vừa mất cả một buổi trong shop quần áo mà không chọn được cho mình bộ đồ nào ưng ý. Tất cả phụ thuộc vào cách bạn nghĩ. Nếu cứ đắn đo và cân nhắc sự được, mất; lời, lãi quá nhiều thì có thể chúng ta sẽ trắng tay vì chính sự khôn ngoan quá độ của mình.
Tôi nhớ đến bốn câu thơ đầu trong bài thơ “Con đường không đi qua” của Robert Frost:
“Hai ngã rẽ về cánh rừng vàng úa
Một bộ hành không được đi cả hai
Nên mãi đứng mắt trông về một lối
Đến khi đường uốn khúc dưới hàng cây …”
Nếu cứ mãi trăn trở về một quyết định thì con người ta chỉ biết nghĩ, biết nói mà không dám thực hiện. Chính vì vậy, hãy dùng lí trí để có một lựa chọn phù hợp nhưng đừng quên bản lĩnh và sự can đảm, dám hành động vì một niềm tin vào chính bản thân mình.
Có những sự lựa chọn là đúng cũng có những lựa chọn là sai. Nếu lựa chọn sai thì cuộc sống sẽ lại bắt bạn phải lựa chọn thêm lần nữa: tiếp tục sai lầm hay nhìn lại thất bạn để lựa chọn hợp lí hơn. Có thể chính bạn là người chọn lựa con đường cuộc đời mình, hoặc sẽ có ai đó lựa chọn sẵn cho bạn một lối đi, nhưng hãy luôn ghi nhớ rằng, dù thế nào đi nữa thì chúng ta vẫn phải lựa chọn: hoặc cái nọ hoặc cái kia. Bởi vì đó là quy luật tất yếu của cuộc sống.
medonthan– sưu tầm