“Yêu một người đàn bà tổn thương là chấp nhận đi trên con đường không bằng phẳng” Con đường của người phụ nữ làm mẹ đơn thân không đơn thuần là gập ghềnh nữa anh à, nó chông gai đến mức nhuộm máu cả hai chân, những vết thương hằn sâu không hẹn ngày lành. Nếu một mình bước đi thì đã quá đơn giản, họ còn cõng con trên lưng, cố gắng đứng vững nhất có thể để bảo vệ con mình được thăng bằng, an yên.
Anh có hiểu được cảm giác của một cô gái chân yếu tay mềm, biết yêu và mơ về quả ngọt hạnh phúc. Phút chốc bỗng rơi xuống vực sâu, là tội đồ và nỗi nhục nhã của gia đình, là hạng hư thân trắc nết của xã hội, là một cái ung nhọt gớm ghiếc mà người đàn ông cô ấy một lòng một dạ yêu thương muốn biến mất đi càng nhanh càng sớm càng tốt. Không việc, không tiền, không nơi nương tựa…chỉ còn lại mỗi mạng sống và sinh linh bé bỏng. Cô ấy sẽ sống thế nào??
Anh có hình dung được người phụ nữ đang có một gia đình đầy ắp tiếng cười. Họ cùng chồng khó khăn vất vả mưu sinh, lo cho con từng miếng cơm manh áo. Họ quên đi bản thân làm tròn vai trò làm vợ, làm mẹ. Để rồi sức tàn, lực kiệt không còn đủ giữ chồng cho mình, cha cho con trước những cám giỗ cuộc đời. Không còn tình yêu, nghĩa vợ chồng cũng cạn, họ cam tâm ra đi với nổi đau phản bội.
Còn hàng trăm lý do, hàng ngàn hoàn cảnh dẫn người phụ nữ đến con đường mẹ đơn thân. Có thể khác nhau ở nguyên nhân nhưng nổi bất hạnh ấy đều đau như nhau cả. Bước vào con đường ấy là họ đã xác định phải một mình đối diện với tất cả khó khăn.

Bản lĩnh để yêu một phụ nữ đơn thân
Yêu một người mẹ đơn thân, anh đủ bản lĩnh không?
Có đủ bao dung chấp nhận hết quá khứ buồn đau và không một lần nhắc lại. Có đủ can đảm nâng niu cơ thể xấu xí ấy .Có đủ yêu thương đón nhận những đứa con và xem đó như con ruột của mình. Có đủ dũng khí đối diện với xã hội, gia đình, bạn bè về mối quan hệ với người phụ nữ từng dang dở. Có đủ niềm tin để cùng người phụ nữ ấy san sẻ những khó khăn. Có đủ tình yêu để đảm bảo rằng sẽ bên cạnh cô ấy suốt đời. Không để cô ấy phải đau đớn hay khổ sở thêm một lần nào nữa cả. Anh có làm được không??
Tất cả những điều đó chỉ dành cho người đàn ông có tinh thần thép. Nếu không đủ tự tin mong anh làm ơn bước xa khỏi cuộc đời của người mẹ đơn thân. Họ buồn tủi cô đơn nhưng không cần thứ tình thương bố thí, thứ tình cảm qua đường. Không gì tàn nhẫn hơn khi các anh bôi thuốc lên những vết thương, đến lúc nó gần lành trong niềm tin yêu thì lại dùng dao sắc nhọn để chọc ngoáy sâu hơn. Nổi đau ấy không từ nào tã được.
Mẹ đơn thân- em không tự ti đến mức không dám mở lòng cho một tình yêu. Mà chính là những đau đớn tột cùng khiến em không muốn mang bình yên hiện tại đi đánh đổi.
Hà Trần