Tôi được cho là một cô gái dễ thương, vui tính, công việc ổn định và có thu nhập khá, phía sau là hàng tá các anh chàng trồng cây si. Vậy mà tôi lại yêu anh, một giám đốc công ty tư nhân mới ly hôn vợ. Bỏ mặc mọi lời can ngăn, tôi yêu anh bằng tất cả trái tim mình, hy sinh và làm mọi thứ vì anh. Tôi mơ về một đám cưới với anh người tôi yêu với cả trái tim mình.
Sau hai năm quen anh, tôi thả để có thai. Thay vì mừng rỡ thì anh nổi giận, cáu gắt, nhất quyết không muốn tôi sinh, trong khi cái thai ngày càng lớn, mà anh thì cơm lặng. Ba mẹ tôi thúc ép ngày đêm lấy chồng để khỏi bị tai tiếng và cũng muốn tôi hạnh phúc mà quên anh đi. Nhưng con người đâu phải là cái máy nói quên là quên được. Người đàn ông, ba mẹ tôi chọn làm chồng rất yêu thương tôi. Người mà tôi nợ một tấm chân tình và mang ơn cả đời đã cưới tôi, cứu danh dự cho cả gia đình. Tôi đã khóc rất nhiều vì sự hy sinh của anh, và thề với lòng sẽ sống thật tốt với anh và gia đình, dù anh không sinh con tôi ra nhưng tôi sẽ dạy dỗ nó kính trọng, thương anh như cha ruột. Thế nhưng sau khi cưới ba ngày, anh bảo: Nếu tôi muốn sống với anh, thì hãy bỏ cái thai đi, chứ anh không muốn thiên hạ cười chê anh bị vợ cắm sừng. Khi ấy con tôi đã gần 5 tháng.
Nếu là bạn thì bạn sẽ làm gì….? Và anh về nhà mẹ ở, tôi ở nhà mình , anh cho tôi 1tuần suy nghĩ. Ba mẹ tôi không biết chuyện này, tôi khóc nhiều lắm, buồn nhiều lắm. Cuộc đời tôi bao trùm một màu đen tối. Làm ăn thất bại, tình duyên không trọn vẹn. Tôi sống chỉ vì đứa con trong bụng, nó không có tội, nó là tình yêu của tôi. Thế rồi, tôi đã chọn con và rời xa anh, chúng tôi chia tay sau khi cưới chỉ gần 1 tháng. Tôi bắt đầu sống khép kín, không bạn bè, không nguồn vui, ngày ngày quanh quẩn trong nhà và thay đổi hoàn toàn. Tôi sống thầm lặng, ít cười nói và chỉ cố gắng để sinh con ra được khỏe mạnh. Ba của con tôi biết chuyện tôi ly hôn nhưng vẫn không nói gì. Tôi thì hy vọng anh suy nghĩ lại, ổn định mọi việc rồi về sống cùng với mẹ con tôi. Nhưng ở đời không ai học được chữ ngờ, anh đã dấu tôi việc qua lại với bé thư ký ngay khi mới ly thân vợ và cô ấy đã có với anh 1 thằng con trai hơn 1 tuổi. Tôi biết được chuyện này sau khi sinh con tôi được 1 tháng. Tôi thất vọng, chán nản, buồn đau tột đỉnh….chỉ muốn chết cho rồi.

Nhưng nhờ con, nghĩ về con, trách nhiệm của người đã sinh ra con mà tôi cắn chặt môi (Hình minh họa)
Nhìn con trai bé bỏng đang nằm dưới đèn chiếu vì bị vàng da, lòng tôi đau mà không nói nên lời, chỉ biết khóc….Nhưng nhờ con, nghĩ về con, trách nhiệm của người đã sinh ra con mà tôi cắn chặt môi, nuốt nước mắt để vượt qua. Và giờ sau hai năm, con trai tôi khỏe mạnh, thông minh, giống ba nó như đúc. Nhưng trong lòng tôi, anh chỉ còn là ký ức. Anh đang sống với mẹ con bé thư ký, tôi ngày ngày vẫn thầm cầu chúc anh hạnh phúc với lựa chọn của mình. Trong lòng tôi hiện giờ không thể tin ai, và yêu thêm ai được nữa, và nó đã mất hết cảm giác với đàn ông. Hạnh phúc của tôi lúc này chính là đứa con trai bé bỏng của mình, đây là niềm vui, lẽ sống của đời tôi. Tôi hiểu ra rằng: Không phải sự hy sinh và yêu thương nào cũng sẽ được nhận lại. Nhưng hãy cứ cố gắng mà bước đi vì sự lựa chọn của mình. Vì mọi thứ đều được định sẵn vị trí của nó.
>>>Mẹ sẽ dành cả cuộc đời này để bù đắp cho con
>>>Vì sao con gái thời nay không thích lấy chồng
#cfsmedonthan (tieumy13585)