Medonthan.net– Hix, nghĩ mẹ đau khổ nên phải động viên bài duyên, nợ. Ôi, mẹ đã xác định chỉ cần có hai con. Cắt được cái nợ đó mẹ thấy lòng nhẹ tênh. Bao năm cũng mệt mỏi vì phải đi giải quyết những việc của ba con. Ba đã trả cho mẹ hết rồi, mẹ nhận đủ rồi, những lần nhập viện vì gãy xương sườn bởi những cú đạp vào lồng ngực mẹ trước mặt một đứa tre 3 tuổi, những cái tát, những cái gí đầu vào tường và hét lên để nguỵ biện cho việc ngoại tình…Mẹ đâu có tiếc, bao năm mẹ nhẫn vì các con. Còn khi ba ra đi, mẹ còn cảm thấy không phải lo cơm áo gạo tiền. Mẹ con mình lại được đoàn tụ. Mẹ chỉ tiếc mẹ bỏ hết sự nghiệp để đi theo tiếng gọi của sự lừa đảo, bù lại mẹ có dc hai em. Mẹ tiếc gì con người bội bạc đó. Mẹ tiếc gì con người không bao giờ biết nhận lỗi, chỉ biết dối trá, xuyên tạc để nguỵ biện cho những thủ đoạn của mình. Bao năm không muốn ba con đi sai đường, vì nó gánh vào cái nghiệp của 2 con, giờ không phải lo nữa, thanh thản sống. Mẹ không can đảm đón duyên mới, vì các con thiệt thòi mang tiếng bố bỏ đi theo người đàn bà giầu có, lại thêm người mẹ bỏ con theo duyên mới, mẹ không làm được. Mẹ không gọi trai về nhà làm tình được, mẹ chẳng có tiền đi bao trai. Mẹ chẳng có xe hơi, nhà lầu đem ra dụ dỗ. Cái nợ này đã có người gánh giúp mẹ rồi. Họ trên cơ ba con, họ sẽ trị được ba con. Là niềm vui của mẹ ! Mẹ đâu còn nhu nhược va chịu đựng như xưa nữa ! Đã qua cái thời mông muội rồi. Kiếp sau sẽ tự nhủ với lòng phải tuyệt đối không bao giờ tin rằng tình yêu và sự hy sinh sẽ làm thay đổi một bản chất con người. Confession từ Hội Những Bà Mẹ Đơn Thân. |