Đau thế! Đã bao giờ anh đang đi trên đường mà phải tìm một góc khuất, ngồi đó một tay lau nước mắt, một tay gõ từng phím như thế này chưa. Hôm nay lang thang dọc đường Vĩnh Tường này chẳng muốn về nữa. Đi cho thức tỉnh ra, để không ngu dại thêm một lần nào nữa…
>>Bài liên quan:
- Không có bố nhưng mẹ hứa sẽ khiến con hạnh phúc
- Hạnh phúc vì được làm mẹ!
- Làm mẹ đơn thân cực nhưng hạnh phúc
Ai cũng bảo anh không tốt, anh không xứng, anh không có trách nghiệm, anh không thể lo cho tương lai của mình. Nhưng mình cảm thấy chỉ cần nhìn thấy anh mình cũng hạnh phúc. Chẳng nhẽ cái hạnh phúc của mình tầm thường thế à. Vì yêu anh nên mình đã giữ cái giọt máu ấy, không phải để ràng buộc mà chỉ vì nó là của anh nên mình muốn giữ. Dù vì nó mà đêm nào mình cũng khóc, vô tình đọc được bài cùng tâm trạng cũng khóc, hay 1 mình ngồi suy nghĩ vu vơ cũng khóc. Mình đã khóc nhiều đến nỗi thành thói quen, đến nỗi đọc được tin nhắn thờ ơ cũng khóc, đến nỗi chỉ chút thoáng buồn cũng trực trào nước mắt. Trước kia mình đâu phải con người yếu đuối nhạy cảm như vậy. Phải chăng bây giờ cơ thể mình quen đến mức chỉ sản sinh ra nước mắt để sẵn đấy cho mình khóc, rồi bất cứ cảm xúc gì cũng đối mặt bằng nước mắt.. Anh vô tâm thế, hôm nay anh biết lúc ở trên gác mái em cũng khóc mà, dưới phòng em cũng khóc mà, trên đường về em cũng khóc mà..
Cả cái giờ nấu cơm chiều em cũng chạy nên đồi khóc đấy. Anh biết mà, biết tất cả mà sao giờ vẫn làm em khóc nữa. Anh có thể nói rằng anh bận chưa giải quyết xong, rằng anh phải về vì bố bắt về rồi, hay rằng anh đang đau bụng không thể đi được..dù biết thế là anh nói dối nhưng em sẽ cố tin là thật để không khóc mà sao anh không nói. Em đã dối người này người kia để tạo điều kiện tốt cho anh xuống được đây mà sao anh đáp lại em câu nhói lòng thế. Em đã làm mọi thứ có thể rồi sao giờ em lại phải ngồi giữa đường khóc thế. Chẳng muốn đi đâu cũng chẳg biết đi đâu. Anh có đang nghĩ nếu đêm nay trời mưa lạnh thì em và con sẽ như thế không? Mà chắc không đâu giờ anh còn bận nghĩ xem người ta đang làm gì, mẹ con em là gì mà anh phải nghĩ đến có khi còn làm anh đau đầu hơn. Thực ra thì anh đâu có sai, anh đã nói anh có người yêu rồi mà, do em cố chấp cố yêu anh nên mới rơi vào hoàn cảnh như thế này, trách mình thôi! Dù sao thì hôm nay em cũng vui lắm, lúc mà anh ôm em ôm cả con nữa, dù chỉ 1 lúc nhưng chắc con cũng hạnh phúc lắm anh ạ.
Em toàn khóc làm con phải mệt mỏi, cần lắm cái sự ấm áp của anh dành đến con, mỗi ngày 300 tin nhắn anh bớt một tin nhắn hỏi thăm quan tâm dành riêng cho con thôi, không cần cho em, em khổ như thế này cũng được chỉ muốn nhìn con hạnh phúc thôi, vì con không có lỗi. Nghĩ đến đây nước mắt lại ngừng chảy rồi, nghĩ con hạnh phúc thôi mà em vui lắm anh ạ. Dù thế nào em cũng sẽ cố gắng nuôi con khôn lớn, mạnh mẽ vượt qua đau khổ vì con.
#cfsmedonthan
Bình luận bị đóng