Câu chuyện được chia sẻ từ một single mom tới hội những bà mẹ đơn thân. Bài chia sẻ này ban biện tập đã chia thành 2 phần cho độc giả tiện theo dõi
Con gái yêu quý, ngày hôm nay, mẹ viết những dòng này cho con, hy vọng khi con lớn lên, một lúc nào đó con sẽ hiểu cho mẹ. Lựa chọn cuộc sống mẹ đơn thân là con đường cuối cùng mà mẹ phải đi, mẹ cũng không bao giờ muốn con sinh ra trong một hoàn cảnh như vậy, một gia đình thiếu hơi ấm của cha là thiệt thòi với con, mẹ xin lỗi con nhiều lắm.
>>> Bài liên quan: Những nẻo đường của mẹ đơn thân
Nhưng mẹ đã cố gắng rất nhiều con à, mẹ cố gắng bù đắp tình thương cho con bằng cả tình yêu của mẹ. Xin lỗi con vì có lúc mẹ mệt mỏi, mẹ nóng giận nên la mắng con nặng lời, thật sự mẹ thấy ân hận lắm.
Mẹ sẽ kể cho con nghe về cha con khi có dịp, có lẽ nỗi hận thù trong mẹ làm mẹ chẳng thể quên được con người bạc bẽo và khốn nạn đó.
Năm mẹ đi học cao đẳng ở Biên hòa, mẹ quen 1 người, quen 4 năm con à, rồi mẹ chia tay khi đi làm 1 năm vì mẹ lại quen người khác, cũng không biết cuộc đời này thế nào nữa, chỉ biết có lẽ mẹ là người không chung thủy trong tình yêu nên ông trời mới đối xử vậy với mẹ, rồi mẹ lại chia tay và quen ba con. Ba con mang lại cho mẹ cảm giác vui và hạnh phúc.
Mẹ quen ba con khi chuyển chỗ làm mới, ở Bình dương, 1 công ty in ấn bao bì, ba con là thợ in, là 1 người có tham vọng rất cao. Ba con kể cho mẹ nghe nhiều về tham vọng và nỗ lực của ông ta, khi đó mẹ ngưỡng mộ nhiều lắm, và cứ mơ về 1 gia đình. Mẹ bất chấp mọi thứ, bỏ qua tất cả lời khuyên của bạn bè trong công ty, kể cả đó là lời khuyên của bạn thân của mẹ (là người đã giới thiệu công ty này cho mẹ vào làm) chỉ để quen ba con. Mẹ chia tay người yêu, anh ấy đau khổ, mang tất cả mọi chuyện nói với gia đình mẹ, nói với chi gái mẹ, lúc đó mẹ đang ở chung với chị gái. Tất niên năm 2011 (nữa năm từ ngày mẹ quen ba con) mẹ quyết định dừng lại, quyết định nghỉ làm ở công ty đó để không còn gặp ba con nữa.
Nhưng nghỉ đươc mấy ngày mẹ đi tìm viêc khắp nơi, lại nhớ ba con nữa, nên mẹ đến gặp ba con, biết được ba con cũng nghỉ làm rồi. Vậy là lại lao vào, mẹ không thể không nhớ ba con, nên cứ nghĩ ông ấy cũng sẽ như vậy. Rồi dì 3 con và dượng cũng người yêu cũ của mẹ đến tận phòng ba con yêu cầu mẹ và ba con không được qua lại nữa, vì ba con là người xấu, chỉ lợi dụng mẹ mà thôi. Lúc đó trong đầu mẹ chỉ nghĩ ai cũng muốn chia rẽ mình nên phản ứng lại rất mạnh, mẹ đã bỏ nhà đi, không ở với chị gái nữa( là dì 3 con ) , mẹ bỏ đi ngay lúc đó, không mang theo gì cả, chỉ có chiếc xe của mẹ, rồi không ai tìm mẹ, đi lang thang rồi mẹ sang nhà 1 người bạn làm công ty cũ mượn mấy bộ quần áo, rồi thuê nhà ở, rồi liên lạc với ba con, lúc đó đang thất nghiệp nên mẹ cũng không có nhiều tiền trong người, ba con cũng chưa tìm được viêc, nên ba con kêu mẹ về ở chung cho đỡ tiền nhà. Thời gian đó mẹ hạnh phúc lắm, cứ nghĩ như ba mẹ đã cưới nhau, và đang hưởng tuần trăng mật vậy. Mẹ quên cả người thân, quên rằng ba mẹ của mình đang rất lo lắng cho mình.
Rồi ba với mẹ đi tìm việc, ba con tìm được việc làm trên Sài gòn, ngày ngày phải đi 20km để đi làm vì lúc đó đang ở Bình dương vì mẹ còn phải đi học liên thông ở Biên hòa. Mẹ cũng tìm việc ở Bình Dương nhưng làm không lâu lại nghỉ, lại ở nhà, cảm thấy là gánh nặng cho ba con nhiều lắm. Nhưng mẹ cũng cố gắng không dám xài gì vì mẹ không còn nhiều tiền. rồi ba con quyết định lên sài gòn ở. ở với vợ chồng người bạn của ba ở Gò vấp, ngày dọn nhà mẹ lại được 1 công ty ở Bình dương gọi đi làm, vậy là thay vì ba con phải đi 20km thì nay là mẹ phải đi, nhưng mẹ cũng rất vui vì được ở bên ba con. Mẹ đi từ Sai gòn về Binh dương làm rồi tối về Biên hòa học. Thời gian đầu ba con còn đi đón mẹ, vì đường xa và mẹ về tối, nhưng dần dần không còn nữa. 1 mình mẹ tự mình đi về.
Rồi công việc, bạn bè, mợi thứ làm ba con bận rộn. Đi làm có khi 10 giờ đêm mới về vì công việc đó xong mới về. Ba con được làm thợ chính nên lương cũng khá. Vậy là 2 đứa lại mơ ước về tương lai, ba con mơ về 1 quán nhậu mà ba con làm chủ. Lúc đó mẹ thấy vui vì điều đó, vì ba con biết cầu tiến, và ba con rất giỏi trong giao tiếp cũng như công việc. Trong vòng mấy tháng ba con đã được công ty trọng dụng, được sếp tin tưởng.
Làm ở Bình dương đi xa nên mẹ mệt, mẹ nghỉ nhiều nên bị cho thôi việc, mẹ lại xin chỗ khác, người ta lại không trả lương cho mẹ, nên mẹ lại nghỉ làm, lại thất nghiệp.
Ba mẹ và anh chị của ba con cũng biết ba con quen mẹ, cũng biết đang sống chung, và biết cả việc mẹ chưa có việc làm, nên có lẽ trong lòng họ phần nào đó không hài lòng.
Thất nghiệp gần 1 năm cuối năm 2012 vào tháng 10 mẹ tìm được việc ở cty này, công ty KHP. Có lẽ công ty này làm thay đổi số phận mẹ, mẹ thầm cảm ơn vì điều đó. Ngày mẹ đi phỏng vấn là 1 ngày mưa to, ba con chở mẹ đi, và hình như lần nào có ba con bên cạnh mẹ cũng thành công. Mẹ được nhận làm, mẹ phấn đấu hết mình trong công việc và mẹ được đền đáp. Người ta đã thấy năng lực của mẹ, tăng lương, công việc mẹ ổn định.
Ngày đó, đám cưới của em trai ba con, cả nhà đó vô Sài Gòn tổ chức, cũng rộn ràng lắm, mẹ đi làm về ba con qua đón vì xe mẹ cho em trai ba con mượn đi mua đồ chuẩn bị đám cưới. Đám cưới nhỏ nhưng ấm cúng, mẹ thầm ước sau này mình cũng có 1 đám cưới, chỉ cần như thế này thôi.
Mọi thứ suông sẻ như thế, có lúc ba mẹ cãi nhau vì chuyện này chuyện nọ nhưng trong lòng mẹ bao giờ cũng tự nhủ – mọi chuyện rồi sẽ qua. Cứ như vậy nếu không có cái tết năm đó- Tết năm 2013- ba con như mọi năm, về quê ăn Tết, về sớm, vợ chồng bạn ba con cũng về, còn mình mẹ đi làm đến 26 mới về. Mọi chuyện tưởng như vậy là ổn. Tết về ba con không nhắn tin, không trả lời, đến khi mẹ gọi ba con mới nói ở ngoài đó ba con có làm đám hỏi với 1 người, nhà ba con muốn ba con lấy vợ ở quê. Rồi nói mẹ và chị gái không thích mẹ, nói mẹ ăn bám ba, nên họ thấy mẹ không biết tự lập, thích dựa dẫm người khác, ý họ là mẹ lợi dụng ba con. Nhưng con à, từ hồi ba mẹ quen nhau, mẹ không lấy 1 đồng nào của ba con mà lo cho riêng bản thân mình, ngay cả tiền học phí của mẹ cũng mượn bạn học chứ chưa bao giờ mượn ba con. Ngay từ hồi mới quen ba con đã nói không bao giờ cho con gái mượn tiền vì tiền bạc rất lằng nhằng. Ngoài tiền nhà trọ ba con đóng còn tiền ăn hay chi phí khác là do 2 người góp lại. Vậy mà ba con chẳng mở miệng nói được 1 câu công bằng với mẹ, lại còn nói những lời khiến mẹ đau vô cùng.
Hết Tết mẹ lên làm lại, ngày trước khi đi làm mẹ ở nhà dì 3 con, mẹ phát hiện mình trể 10 ngày, vậy là lén mua que thử, con biết khoảnh khắc lúc đó của mẹ không, mẹ run sợ, mẹ vui mừng, tâm trí mẹ lẫn lộn. Tết đó khi đi thăm làng trẻ mồ côi tự nhiên mẹ lại nghĩ giá mình cũng có con, rồi khi đi thăm nhỏ bạn thân, mẹ thấy con gái nó, mẹ ước mình cũng có 1 đứa con. Vậy là ông trời đã chấp nhận, đã cho con đến bên mẹ nhưng sao éo le thế này. Mẹ run sợ, chạy đi lấy điện thoại và nhắn cho ba con, nhưng con ơi, phũ phàng lắm. Tại sao trước tết còn vui vẻ mà đùng 1 cái đã ra thế này.
Ba con nhắn lại là “nếu muốn thì em sinh nó ra, anh phụ nuôi chứ anh không thể cưới em được”. rồi mẹ ức lắm, nên trốn ra ngoài gọi cho ba con, ba con thẳng thừng không tin những gì mẹ nói, rồi xỉ vả mẹ đủ điều, nói mẹ chờ ba con vô xác nhận. Tại sao trên đời này, mợi thứ lại như vậy, sao ông trời thỏa ước nguyên của mẹ mà lại bỏ dở như thế này, sao không cho chúng ta 1 gia đình đúng nghĩa. Mẹ hận, hận lắm người mẹ đã vứt bỏ lòng tự trọng, vứt bỏ gia đình, cha mẹ, anh chị em để chạy theo cuối cùng lại được kết quả này. Mẹ gọi cho mẹ và chị của ba con, hỏi cho ra lẽ vì chính họ là người đã thêm mắm thêm muối, thêm cái gia vị chết người giết chết tình yêu và cuộc sống của mẹ. Nhưng kết quả mẹ nhận được là họ phủ nhận tất cả, họ nói chuyện 2 đứa 2 đứa tự giải quyết, họ thờ ơ và không hề quan tâm đến sự có mặt của con. Có lẽ đây là quả báo do mẹ tạo ra khi đã làm tổn thương, làm đau khổ cho 2 người mà đến giờ mẹ vẫn không thể tha thứ cho mình được.
Thế đó con à, người mà mẹ đã tin rằng cả cuộc đời mình sẽ gắng bó với họ, đặt trọn niềm tin, nhất là đã phải đánh đổi nhiều thứ, công việc, gia đình, bạn bè, để chạy theo, để yêu, cuối cùng cũng chỉ là một người tầm thường, ti tiện, đốn mạc như thế thôi đó. Vì vậy cuộc sống này, con đừng bao giờ đặt trọn niềm tin của mình cho ai cả, nhất là phải sáng suốt, phải biết lắng nghe, quan sát và thấu hiểu. Đừng bao giờ tin cái gì là tuyệt đối, vì đời này không có gì là tuyệt đối cả. Không phải vì mất niềm tin ở ba con nên mẹ nghĩ vậy, mà mẹ nhận thấy như vậy qua nhiều thứ mẹ đã trải qua, có quá nhiều điều vẫn tồn tại trong cuộc sống mà ta không thể lường trước được đâu con à. Những người đối xử tốt với mình chưa hẳn đã là tốt đâu con ạ.
Đi làm lại, tinh thần mẹ suy sụp, mẹ không dám nói cho ba má biết, nhưng chị gái thì đã biết vì nghe nhưng gì mẹ nói với ba con qua điện thoại. Chị cũng không biết nói gì hơn ngoài câu mày bỏ nó đi, bỏ cái thai đi.
Đi làm lại, mẹ sợ hãi, lo lắng, mẹ đi khám lại cho chắc chắn thì con đã được 5 tuần tuổi, chưa có tim thai nhưng người ta chắc chắn con khỏe mạnh. Mẹ cố ăn uống chăm cho con, rồi ba con vô lại Sài gòn, cầm tờ siêu âm ba con không nói gì, chỉ im lặng. Mua đồ ăn về nấu cho mẹ bồi dưỡng, mua sữa cho mẹ uống. rồi mẹ hỏi thì ba con kêu giữ hay bỏ là quyết định của mẹ, chứ ý ba con là muốn mẹ bỏ con đi, nên cố tình dỗ ngọt mẹ, nhưng con là sinh linh bé bỏng mà ông trời cho mẹ, là mơ ước của mẹ thì sao mà mẹ bỏ con cho được. Từ ngày biết có con, trong suy nghĩ mẹ chưa bao giờ dù là thoáng qua ý nghĩ độc ác đó. Mẹ yêu con bằng cả trái tim mình, yêu hơn cả bản thân mình con biết không.
Lúc đó mẹ vẫn còn đi học liên thông ở Biên hòa, đi làm tối về mẹ chạy 40km về BH học rồi lên lại Sài gòn. Vất vả mẹ chịu được hết, mẹ chỉ lo cho con, sợ con mệt, sợ con ở trong bụng mẹ sẽ phải vất vả theo mẹ, tội nghiệp con của mẹ, không ai quan tâm đến mẹ con mình. Đến khi chị gái mẹ nói cho ba má biết, má khóc không biết bao nhiêu lần, còn ba thì kêu bỏ cái thai, sao trong suy nghĩ của mọi người sinh mạng lai đơn giản như vậy. ba con thì trốn tránh không muốn chịu trách nhiệm, nên không bao giờ đề cập hay hỏi han con. Rồi ba con dọn nhà trọ, 1 mình mẹ ở lại, với con. Mẹ khóc, mẹ đau, mẹ lo cho con, không ai quan tâm cả.
8-3 ba con quay lại, có lẽ cảm thấy như vậy anh ta sẽ bị quả báo nên lo sợ mà quay lại. Nhưng vẫn im lặng, không nói gì đến trách nhiệm của 1 thằng đàn ông cả. đến nước nay mẹ và dì 3 con phải nghĩ ra cách làm 1 đám cưới giả đê che mắt thiên hạ, hàng xóm và công ty mẹ. Lúc đó con gái mẹ đã 3.5 tháng. Chắc con cũng đã hiểu hết nhưng nỗi đau mà mẹ chịu đựng.
Dì 3 nhờ bạn thuê 1 người ở Sài gòn về làm chú rể, và 1 người làm chú của chú rể, vậy là xong. Đời người 1 lần mặc áo cô dâu, 1 lần cười rạng rỡ bên chú rể, cùng nắm tay nhau bước lên sân khấu nhận lời chúc phúc của họ hàng, bạn bè, người thân là như vậy, 1 sự giả tạo trên môi, 1 nụ cười gượng gạo và ánh nhìn soi mói của mọi người. Đám cưới lẽ ra là ngày kết tinh cho tình yêu thì nó lại là ngày mẹ chết đi một nữa con tim mình.
Ba con cũng vì lý do đó mà đổ thừa mẹ đã đi lấy chồng nên không nhìn nhận mẹ con mình, vẫn sống chung, vẫn đi đi về về, nhưng ai hỏi tới là kêu mẹ đã có chồng bỏ ba con, thật là phũ phàng phải không con.
Phần tiếp theo >>> Lựa chọn cuộc sống mẹ đơn thân là con đường cuối cùng mà mẹ phải đi- Phần 2
CFS gởi về hội MDT