Medonthan- Những dòng nhật ký hòa lẫn cả nước mắt và nụ cười của một bà mẹ đơn thân. Làm mẹ đơn thân vất vả lắm, cô đang trong giai đoạn đầu của việc khó khăn này, sẽ chưa có vất vả về kinh tế, nhưng áp lực tinh thần từ chính người thân trong gia đình là thứ mà cô phải đối mặt và tìm cách vượt qua. Hãy chia sẻ cùng cô ấy nhé!
- 7 bí quyết bơ đi mà sống cho mẹ đơn thân, đời chỉ có một lần
- Làm mẹ đơn thân không dễ dàng, đan xen hạnh phúc và khổ đau
- Sau ly hôn là … hạnh phúc
Làm mẹ đơn thân thật vất vả!!!
Bé Na trong bụng mình bây giờ được 22 tuần rồi, tiếng chân bé đạp ngày càng rõ hơn, không còn là tiếng tách tách như tiếng tôm nhảy khi con mới 16 tuần nữa. Mẹ đặt tay lên bụng nói chuyện là bé đạp nhiều hơn, những lúc đấy mẹ chỉ muốn bé mau ra ngoài với mẹ. Khi làm mẹ rồi, mẹ thật ích kỷ, mẹ chỉ biết nghĩ đến con thôi, mẹ quay lưng lại với gia đình. Bố mẹ của mẹ (ông bà ngoại của Na đấy) cũng yêu mẹ như mẹ yêu Na nhưng sao họ lại có thể có suy nghĩ sẽ đem Na đi cho người khác chỉ vì bố Na và mẹ không cưới nhau. Mọi người coi Na như của nợ cần phải bỏ đi để lo tương lai cho mẹ. Mất Na liệu mẹ có sống thanh thản được không, con là động lực cho mẹ sống mà, mẹ cần phải bảo vệ Na cho dù bây giờ cả nhà có ghét bỏ thì mẹ cũng chấp nhận. Ông bà Na sống ở quê nên chịu nhiều áp lực từ dư luận lắm, mẹ biết chứ, nhất là khi Na còn có hai dì nữa, nếu mẹ không có chồng mà nuôi con thì ảnh hưởng rất nhiều đến các dì và mọi người ở quê. Cuộc sống ở nông thôn, chuyện trong nhà chưa tỏ mà ngoài ngõ đã tường, lấy câu chuyện làm quà và ngay cả ông bà ngoại con cũng không phải ngoại lệ trong cái xã hội nhiều chuyện ấy nên bây giờ mẹ thế này ông bà con chán nản lắm.
Từ nhỏ mẹ đã là niềm tự hào của ông bà ngoại, ông bà rất kỳ vọng vào mẹ, điều đó làm mẹ luôn thấy áp lực. Lúc mẹ đỗ Đại học, ông cũng không vui vì điểm của mẹ không phải đứng đầu , ông cũng bực dọc với mẹ. Vì ông đi đâu cũng muốn khoe với mọi người mẹ là nhất. Mẹ biết mẹ không quá thông minh, mẹ đã chăm chỉ để bù lại, để không phụ lòng ông bà vất vả nuôi mẹ, nhưng lớn dần mẹ thấy ông bà tự hào về mẹ quá, nói thật, quá “ảo tưởng” càng khiến mẹ thấy áp lực. Chính thế mẹ luôn căng thẳng và không muốn gồng mình cố gắng nữa, mẹ muốn theo những thứ khác mà mẹ thích, mẹ muốn sống cho mẹ.
Con thấy đấy, ông bà đã tự hào bao nhiêu thì sẽ thất vọng bấy nhiêu khi biết mẹ quyết định làm mẹ đơn thân. Bố con thì hoàn toàn trái ngược với mẹ, bố con không nghe lời bố mẹ quá như mẹ vì thế không ai kỳ vọng quá nhiều vào bố con. Kết quả học tập của bố con bình thường mà có thể nói là kém. Nhưng mẹ thấy được bố con giỏi thực sự, bố con giúp mẹ nhận ra nhiều điều. Có lẽ thế nên mẹ rất tôn trọng bố con, mẹ tin vào quyết định của bố con. Tất cả những gì bố con khuyên mẹ, giúp mẹ đều khiến mẹ tốt hơn về mọi mặt, chỉ duy nhất 1 điều mẹ không nghe bố con là mẹ đã quyết tâm giữ con lại. Bố con muốn có cuộc sống tốt hơn rồi mới có con và cho con những gì tốt nhất, và con đã đến không đúng lúc.
Khi con mới 8 tuần mẹ cũng đã có suy nghĩ bỏ con đi nhưng rồi mẹ day dứt , mẹ không làm được. Bố và mẹ cãi nhau, bố con có mắng chửi mẹ nhiều, không quan tâm gì đến mẹ con mình cả. Mẹ đã nghĩ tới nuôi con một mình, không cần bố con. Bạn mẹ khuyên mẹ nên nói chuyện cho gia đình biết chuyện về con, mẹ đã suy nghĩ rất nhiều, mẹ sợ không ai chấp nhận con. Khi con được 18 tuần, lâu rồi mẹ không về quê, ông bà giục nên mẹ về, nhân tiện mẹ nói với ông bà sự có mặt của Na, mẹ nên đối mặt với thực tế vì mẹ không tránh mãi được. Mẹ đã rất buồn khi ông bà con chỉ lo đến danh dự và không quan tâm gì đến mẹ cả, ông bà có mắng chửi mẹ, mẹ cũng nghe nhưng khi mọi người bắt mẹ chọn, một là phải cưới thì mới được giữ con lại ( trong khi bố con không muốn cưới, mẹ thấy trường hợp này khó xảy ra), hai là phải bỏ con càng sớm càng tốt. Nghĩ đến những lời đấy mẹ thấy đau lắm, mẹ không muốn ép bố con cưới, sẽ không hạnh phúc khi bố con như thế mà không cưới thì mẹ phải bỏ con. Sao mẹ có thể làm chuyện đó được, mẹ đã thực sự hung hăng với cả nhà và tuyên bố mẹ nuôi con một mình và cả nhà coi như mẹ đã chết, mẹ bắt xe lên Hà Nội luôn.
Những ngày sau khi nói sự thật là những ngày day dứt của mẹ, mẹ có lỗi với ông bà nhiều. Mẹ chỉ mong ông bà đừng ép mẹ như con rối giống ngày nhỏ nữa. Mẹ đã nghĩ đến điều cuối cùng mẹ sẽ làm cho ông bà là cầu xin bố con cưới. Mẹ không muốn viết nhiều về bố con vì bố con không muốn cưới, không ai có thể ép được bố con. Thế là mẹ xin ông bà cho mẹ nuôi con 1 mình, đừng ép mẹ cưới nữa vì không hạnh phúc nhưng ông bà con đã nói sẽ đem con đi cho người khác khi mẹ sinh con ra. Những ngày này ai cũng gọi điện cho mẹ muốn mẹ và bố con cưới nhưng chuyện đó đâu do một mình mẹ quyết định được. Gây sức ép với mẹ, và mẹ còn thất vọng hơn khi ông con gọi điện dọa nạt bố con, mẹ rất xấu hổ vì hành động đó của ông. Bố con bắt mẹ phải gọi điện cho cả nhà đừng làm phiền bố con nữa. Mẹ đúng là vừa xấu hổ vừa bực với ông con và bố con. Mẹ đã gọi điện trong nước mắt cầu xin mọi người cho mẹ yên, mẹ sẽ làm theo ý mọi người sẽ đem cho con cho người khác (mẹ không bao giờ làm thế đâu) và đừng liên lạc với bố con nữa.
Mẹ không thể kìm cảm xúc khi phải nói những câu đấy, bố con biết chắc cũng có động lòng nên gọi điện cho bà nội con lên gặp mẹ để nhận con nhận cháu. Đến giờ này bố con mới chịu nói cho gia đình biết chuyện. Có thể hôm nay bà nội con sẽ đến gặp mẹ, mẹ cũng không biết bà con sẽ phản ứng như thế nào nữa….
P/s: Mọi khó khăn mới chỉ là bắt đầu khi làm mẹ đơn thân. Hy vọng những ai đọc được những dòng tâm sự này hãy thông cảm cho nỗi khổ của những người làm mẹ đơn thân, họ đã phải vất vả tự lo cho cuộc sống của họ và còn phải đối mặt với những định kiến xã hội nữa. Không chồng mà có con đâu phải là cái tội, đừng đánh giá đạo đức của họ khi họ quyết định nuôi con một mình.
buithicuc.1011@gm gửi cfs về medonthan
Bình luận bị đóng