Đơn thân không phải là tốt nhất… chỉ vì kẻ ta nắm lấy không là nơi nương tựa, không là người có thể chia bùi xẻ ngọt cùng ta. Xin đừng biến xã hội này toàn những gia đình khuyết.
Tôi chọn con đường này để đi vì không thể còn con đường khác tốt hơn. Chứ chưa bao giờ tôi nghĩ đơn thân là tốt nhất cho con cái của mình. Để có thể vừa là mẹ, vừa là cha, vừa là một người bạn thân của con cái không hề đơn giản. Dẫu biết cuộc sống này ta cần mạnh mẽ và dứt khoát để quyết định cuộc đời mình. Sáng nay, tôi trên đường công tác tôi lại ước gì mình có hai người.
Ít ra, đêm nay xa các con tôi thấy lòng mình bớt ưu tư. Năm năm qua, bước một mình tôi nhận ra rằng đâu đó đôi lần tôi vẫn mong mỏi con cái được hưởng đủ đầy tình cảm của cha, của mẹ. Thỉnh thoảng nhìn stt của Hội những bà mẹ đơn thân tôi lo lắng liệu mình có đang cổ vũ việc làm mẹ đơn thân. Tôi chỉ còn biết viết những dòng này hi vọng các bạn đọc được và cùng suy nghĩ như tôi. Phải cố gắng hết mình trước, đến lúc không còn sự lựa chọn nào mới bước một mình để con khiếm khuyết tình cha.
Hạnh phúc nhiều mặt không phiến diện thật nhưng đừng để cái tôi của bản thân làm khiếm khuyết tâm hồn trẻ thơ những ngày thơ ấu. Chúng ta những ai được hưởng đủ tình yêu thương của cha, của mẹ xin hãy đồng cảm với tôi.
ThuXa