Gửi “Mẹ” người sinh ra bố của con trai con !!! Trước hết cho con được gọi là “Mẹ” vì suốt hơn 1 năm qua con đã gọi như vậy mặc dù con chưa giây phút nào là con dâu của Mẹ. Con vẫn nhớ như in ngày anh dắt con về nhà ra mắt bố mẹ. Hôm đó là là 1 ngày mùa đông trời mưa và rất lạnh, 2 đứa con phải đi quãng đườg hơn 300km.
- Mẹ chồng nàng dâu 18 tuổi câu chuyện không hồi kết
- Nói “Tôi coi nhà chồng như nhà mình, bố mẹ chồng như bố mẹ mình” là nói phét
- Mẹ chồng nàng dâu chuyện cũ nhưng vì nhân phẩm phải bắt tôi chọn lựa
Về tới nhà người con cứ run bành bật vì lạnh, môi con tím tái cứ lắp bắp câu : “Con chào 2 bác” mà mãi không nên lời. Lúc đó Mẹ nở 1 nụ cười thật hiền hậu rồi đưa cho con 1 ly nước gừng uống cho ấm bụng. Mẹ biết không cảm nhận đầu tiên của con về Mẹ thật ấm áp và hiền hậu. Trò chuyện được 1 lúc thì Mẹ bảo cùng đi nấu cơm với Mẹ. Con rất vụng về còn Mẹ thì chỉ bảo ân cần. Lúc đó con vui biết mấy vì cứ nghĩ Mẹ như Mẹ ruột của con vậy. Bao nhiêu lo lắng trước khi về nhà tan biến hết. Cái người ta hay gọi mẹ chồng nàng dâu con cũng không còn nghỉ tới. Trong bữa cơm Mẹ bảo rằng 2 đứa yêu nhau tính chuyện cưới xin thì gọi Ba Mẹ đi cho quen. Vậy là từ hôm đó con gọi là “Ba” là “Mẹ”. Lúc chia tay để 2 đứa vào lại chỗ làm Mẹ đã ôm con và khóc. Mẹ nói cảm ơn con vì đã yêu thương con trai mẹ. Lúc đó con cứ nghĩ Mẹ là người đã sinh con ra lần thứ 2.
Rời xa mái nhà đó con mang trong mình biết bao niềm vui và kí ức đẹp về Mẹ. Thế rồi hôm nay, sau hơn 1 năm, khi cuộc điện thoại đó kết thúc thì trời đất như sụp đỗ, con điên dại vì không thể tin vào những gì mình đã nghe từ chính miệng mẹ nói ra. Mẹ đã quá tàn nhẫn. Khi mẹ biết con đang mang trong mình giọt máu của anh ây, cháu nội của mẹ. Mẹ nói trong vô cảm rằng “bỏ đứa bé vì năm nay không cưới được, trong nhà đang có tang ông nội”. Mẹ tắt máy ngay sau câu nói tàn nhẫn đó và không hề nghe con giải thích hay nói thêm gì nữa. Bao nhiêu điều tốt đẹp trong con về mẹ đã sụp đỗ 1 cách tuyệt vọng và chua xót nhất. Thưa mẹ – người đã sinh ra cha của con trai con. Từ hôm nay cho phép con ngừng gọi “mẹ” bởi vì mẹ không xứng đáng để con cất lên tiếng gọi thiêng liêng đó. “Bác” đã từng làm mẹ, không phải chỉ 1 người con mà tới 4 đứa con.
Bác cũng đã nuôi con gái. Vậy mà chính bác lại bắt tôi phải bỏ đi đứa con của mình. Bác đã nghĩ gì khi nố ra câu đó 1 cách vô cảm không tưởng tượng nổi. Xin lỗi bác nhưng tôi không phải là con rối để bác điều khiển. Cuộc đời tôi, tôi ắt có sự lựa chọn của riêng tôi. Tôi cũg không cần nghe lời nói của con người tàn nhẫn như bác. Và bây giờ là lời cảm tạ tôi gửi tới bác và gia đình. Cảm ơn bác vì đã nói ra câu nói đó rất đúg thời điểm. Bác k hiểu vì sao lại đúg thời điểm chứ gì. Tôi sẽ giải thích cho bác hiểu khai thông lương tâm cho bác. Thứ nhất, sau khi bác nói câu đó thì vô tình tôi cũg biết được con trai bác đang chơi cá độ và nợ nần tùm lum. Hơn nữa, anh ta cũng đã bị đuổi việc vì đi làm mà không tuân thủ quy tắc an toàn lao động. Thứ 2, chính lúc ấy tôi cũng đã biết nhà bác đang phải gồng mình lên làm trả nợ cho cậu út quý tử vì ăn chơi phá phách. Và điều đáng nói hơn chính là khoản tiền dùng để trả nợ chính phụ thuộc vào anh ta – cha con trai tôi. Thứ 3, bác đã thức tỉnh tôi biết rằng nếu tôi bước chân vào nhà bác làm dâu thì cuộc đời tôi sẽ nhuốm 1 màu tối tăm. Gia đình bác khét tiếng là gia trưởng.
Nếu tôi biết không nhầm thì con dâu đầu của bác vì không thể sống cùng nên đã ôm con về nhà ngoại ở tận Bến Tre. Đó là những sự thật mà suốt hơn 1 năm qua tôi bị che mắt bởi sự giả tạo của bác. Giờ tôi không hề hận bác mà đang rất muốn cảm tạ bác. Còn giờ tôi sẽ giải thích cho bác hiểu vì sao tôi lại quyết định sinh con. Bác biết không tin nhắn lúc nửa đêm của bác đã khiến tôi thêm mạnh mẽ để làm Mẹ. Bác hứa rằng sẽ đưa cho tôi 1 khoản tiền nếu tôi chịu bỏ đứa bé và im lặng với làng xóm. Bác chỉ lo cho cái gọi là sĩ diện của mình mà sẵn sàng trao đổi với 1 sinh linh bé nhỏ. Bác có quyền gì mà tước đi quyền làm Mẹ của tôi chứ. Bác đã lầm to. Tôi đã chấp nhận tất cả tủi nhục, cay đắng, lời đàm tiếu của thiên hạ chỉ để được làm Mẹ. Cái giá đắt hơn tôi phải trả đó chính là nỗi ô nhục mà ba mẹ tôi phải gánh chịu. Nhưng bác đừng vội cười hả hê vì giờ bác không biết rằng gia đình tôi đang rất hạnh phúc khi chào đón con trai tôi. Tôi đã không thể cho con trai tôi 1 gia đình trọn vẹn nhưng ít nhất tôi không tàn nhẫn như bác. Và lời cuối tôi muốn nói với bác. Tôi sẽ không làm gì để trả thù gia đình bác đâu nên bác đừng yên tâm mà sống cho thật thọ vào nhé. Vì nếu tôi làm như vậy thì tôi có khác gì gia đình bác.
Hãy ăn uống tẩm bổ để sống lâu mà xem mẹ con tôi sống tốt ra sao khi không có gia đình bác. Và tôi muốn nhắc với bác 1 điều rằng. Cuộc đời này luôn công bằng. Gieo nhân nà gặt quả ấy. Đừng làm phiền đến cuộc sống của mẹ con tôi thêm nữa.
#cfsmedonthan- (Hoanhminh100)
>>>Phải gánh nợ mẹ chồng, tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân
Bình luận bị đóng