Các mẹ ơi giờ em không biết phải như thế nào nữa ! Chồng em thuộc dạng hiền nhưng hiền cục, bình thường thì bảo gì nghe đấy, sai gì làm đấy, nhưng cứ có tí bia rượu vào là khác hoàn toàn! Cưới nhau 6 năm rồi vợ chồng em có chung 1 con gái gần 5 tuổi, vợ chồng cãi nhau đánh nhau không biết bao nhiêu lần.
>Bài liên quan:
Cách đây 7-8 tháng mẹ chồng em mới thuê cho 1 căn nhà để mở hàng ăn sáng bán tạp hoá, trước giờ cưới nhau xong bọn em cũng ở riêng luôn, cưới được 2 ngày mẹ chồng qua bảo đưa cầm hộ vàng, chứ 2 đứa đang con nít ăn tiêu lung tung, thế là bao nhiêu vàng em đưa hết cho bà ấy. Được cái mẹ chồng em cũng tốt với em lắm, cũng chiều em nữa vì nhà bà 3 người con trai, chồng em là con cả, nên thích con gái với lại em cũng đẻ con gái đầu lòng nên bà quý lắm.
Đến bây giờ 6 năm rồi em cũng chẳng thấy tiền vàng của em đâu, hỏi bà ấy cứ chối, em biết bà ấy đã bán hết lâu rồi, nhưng em cũng thôi không nói đến vì thật sự mẹ chồng em quá tốt !! Nhưng đúng là được cái này mất cái kia, chồng em thì không ra gì, chẳng chịu làm ăn, lại còn chơi bời đá đấm, mới bỏ được 1 năm nay, cứ nghĩ vợ chồng thuê nhà lo làm ăn tử tế vì em bán hàng ăn sáng, và chiều bán tí nước ngọt bia hơi, em còn bán thêm hàng online trên mạng, cuộc sống cũng ổn định đủ ăn đủ tiêu.
>>> Xem thêm: Câu chuyện về ly hôn
Nhưng thôi thà cứ thế yên lành trôi qua thì em cũng mừng, đằng này thi thoảng chồng em lại tụ tập nhậu nhẹt, thà như ống xong về ngủ luôn đi đã đành, đằng này chồng em cứ có tí bia là vợ chồng cãi nhau, không biết bao nhiêu lần chồng đánh em và em phải đi, đi về bên ngoại rồi, cứ qua tâm bỏ mãi nhưng cứ thời gian nó lại nhắn tin ỉ ôi, xin lỗi này nọ làm em lại mủi lòng, nhưng lần này chuyện không có gì, chả là tối hôm ấy ăn cơm xong 2 vợ chồng em đèo nhau đi ship hàng cho khách.
Trước đó nó có uống bia với anh trai em, đèo nhau đi nó cũng phê phê nên lao như ăn cắp mấy lần tưởng đâm đầu vào ô tô rồi, nên e mới bảo về không đi nữa, nhưng anh ấy vẫn đi, em chỉ 1 đường anh ta lại cứ cãi là đường khác nên vợ chồng cãi nhau, tính em thì cũng ngược nhất la bét, cãi nhau nên em nhất quyết bảo ảnh đèo về. Không đi nữa, anh đèo em về gần đến nhà em mới bảo “cho tôi sang ngoại”, tôi lấy xe tôi đi , “nhà em với nhà bố mẹ em cũng cách nhau có 1 con đường,”thế là đến ngã tư nó dừng xe, anh xuống đi bộ, anh bảo đó mi đi đi, ( ngã tư ấy có vài bước chân nữa là đến nhà vợ chồng em ở ) anh nói thế em cũng leo lên xe định đi.
Anh đi được mấy bước chân, thì quay lại cầm tiền mà từ sáng đến chiều em với anh đi ship hàng cho khách ném thẳng vài mặt em, tiền bay tung toé, bao nhiêu người nhìn ngó, em phát xấu hổ lên được, em vội vàng nhặt lại tiền nhưng có vai đồng nó bay sang bên kia đường, mà ngã tư xe cộ đông em cũng bực nê chẳng buồn nhăt, em lên xe phi theo anh vê nhà, em bảo anh dắc xe vào tôi bảo anh tôi đến đón , tôi không cần đi xe, thế la anh ấy dắc xe vào, em đứng ngoài gọi anh trai em qua đón, anh trai em qua đón về bên ngoại thì lúc sau anh ấy sang luôn, em với chị dâu và anh trai đang ngồi nói chuyện, cả mẹ em ở nhà, anh vào nhà thấy mẹ em ngồi đấy cũng không chào mà chưa gì đã bù lu bù loa lên kể lại chuyện nãy vợ chồng em cãi nhau, rồi nói đi nói lại câu, con là người tử tế này nọ, em cũng xốc máu cãi nhau ầm cả nhà, nên mẹ em quát lên bảo chồng em đi về, lúc khác nói, em cũng đi ra bảo anh ta đi về , thế là nó cầm cái mũ bảo hiểm ném xuống đất, em mới nhặt lên dí vào người nó đẩy nó đi về, thì bất thình lình anh ta đấm thẳng vào mặt em, mẹ em và anh trai thấy thế xông ra, anh trai em đánh anh ta.
Em ôm mặt thì thấy máu me đầm đìa chảy từ chán xuống người, em cứ tưởng gãy mũi rồi. Mặt em máu me, em chửi và đuổi anh ta. Về xong em gọi điện thoại cho mẹ anh ta sang, 1 lúc sau mẹ nó sang thấy mặt em thế cũng bảo đưa em đi bệnh viện để khâu nhưng em không đi. Em bị rách ngay 1 vệt giữa trán em cứ ngồi lau máu mãi mẹ em với mẹ chồng ngồi nói chuyện, máu ra khắp người, nên em vào đi tắm , tắm xong em ra ngồi 1 lúc thì tự nhiên khó thở, cách mấy hôm trước em cứ bị hoa mắt chóng mặt, ăn vào nôn ra, mới biết bị huyết áp thấp. Em không thở được nó cứ hối lên, nên mẹ em đưa em đi bệnh viện cấp cứu, cả mẹ chồng cũng đi theo, trên đường đên bệnh viện em ngất lên ngất xuông. Mẹ chồng cũng ngồi xoa tay xoa chân mãi, nằm mãi thì em tỉnh nên mẹ đưa con bé nhà em về cho nó ngủ.
Lúc sau mẹ đẻ em đi ra ngoài để giặt khăn thì thấy chồng em đang ngồi ỏ ngoài không dám vào, mẹ em lại bảo nó đi về, mẹ con em ngủ lại viện đến sang mai thì xin vê, từ đó đến nay cũng hơn 1 tuần rồi mẹ chồng cũng không sang thăm. Còn chồng em, được vài hôm anh ta nhắn tin xin lỗi vì quá tay.
Em nhắn tin là lần nay không bao giờ tôi bỏ qua, “tôi sẽ nhất quyết ly hôn” anh ta biết không lay chuyển được em nên anh ta quay sang chửi em đủ kiểu. Em chán chăng buồn nhắn lại, giờ anh ta vẫn ở nhà mẹ thuê cho vợ chồng em. Ngày ngày vẫn dọn hàng bán nước ngọt, hôm kia em xuống đón con em vì nhà mẹ chồng em và nhà thuê đấy chỉ cách nhau có mấy nhà, em xuống đón con, mẹ chồng cũng không nói tiếng gì gì, đến chuyện vợ chồng không về sống với nhau. Em cũng đón con xong em sang nhà thuê lấy ít quần áo, anh ta cũng coi như em người dưng không nhìn không nói tiếng gì, trong khi tất cả mọi thú ở cái nhà thuê đấy là em lo mua sắm, nhưng thú thật em cũng chẳng thiết, em chỉ cần đi được là tốt lắm rồi.
Đến mấy hôm nay anh ta lại đang nhắn tin gọi em về, bố em thuộc dạng hiền ít nói, nhưng về nhà thấy măt em sưng vù, thâm tím thì bố em cũng bực lắm, giờ gia đình em không cho về với chồng em nữa , mà em cũng sẽ không về, anh ta dám sang tận nhà em đánh em trong khi mẹ em lù lù đó nó không tôn trọng gia đình em, nên em quyết tâm muốn ly hôn ..
Em có định hướng ly hôn xong muốn ra Hà Nội tìm thuê nhà nhỏ nhỏ có thể bán được hàng ăn sang. Em nghe nói Hà Nội thích bánh cuốn thanh hoá lắm. Em muốn tự lập, muốn ra thuê nhà bán hàng ăn sáng trang trải kiếm đồng ra đồng vào, con thì mẹ em chông rồi ạ, có mẹ nào giúp em, hoặc mẹ nào muốn làm cùng em, chị em đỡ đần đum bọc nhau. Mọi người có ai tìm hộ em cái nhà cấp 4 hoặc phòng trong ngõ miễn có thể bán hàng ăn sáng được ạ – Em đang tính ra nhưng ra không quen biết ai 1 thân 1 mình nên không biết làm sao nữa ạ. Mẹ nào ở ngoài đấy biết có phòng trọ nào tìm hiểu giúp em được không ạ – em cảm ơn cảm ơn nhiều lắm.
>>> Nhật ký không chồng của người vợ sau ly hôn
#cfsmedonthan