Năm nay em 25 tuổi, bé nhà em chuẩn bị vào lớp 1. Em đã gửi đơn ly hôn và chờ ngày ra tòa, và sẽ dọn tới chổ ở mới. Em luôn bâng khuâng đắn đo đến mức muốn stress, biết bao nhiêu câu hỏi dồn đến…Liệu rằng đây có phải là thời điểm thích hợp không khi mọi chuyện đã không thể giải quyết được?
>>> Xem thêm: Mẹ cố gắng cho con gia đình đầy đủ yêu thương nhưng không thể
Liệu rằng trẻ sẽ như thế nào khi không ở chung có cả ba lẫn mẹ, rồi có thể trẻ sẽ bị ãnh hưởng tâm lý đến chuyện học hành hay tự ti ngại giao tiếp với người xung quanh hay không (bé nhà e là trai và rất hiếu động), em không muốn vì sự ích kỉ của mình mà ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của con, nhưng cũng không thể chấp nhận sống khi mỗi ngày đều được người chồng “phát lương ngày” (100k/1 ngày) với số tiền đó không thể chi trả đủ việc lo cho con, chợ búa, huống chi những thứ thiết yếu của người phụ nữ, cảm thấy đâm ra chán nản, bất lục, bị xem thường trầm trọng, không có tiếng nói trong gia đình, thậm chí đến ngay cả sức khỏe của con cũng không được biết rõ, giống như vô tình bị tước đi quyền làm mẹ, sức khỏe của con quan trọng nhưng họ không đưa đi thăm khám bác sỹ mà tự ý dẫn đi thầy bà, phản ứng thì cũng chẳng được gì, chỉ nhận lại một câu vỏn vẹn của chồng:”Ở cái nhà này thì phải nghe lời, còn không thì biến”.
Em chết lặng, bất lực nhìn con trong vòng tay của mẹ chồng, của chồng. Vì nghĩ đến con nên e mới chịu đựng trước bao nhiêu lần ck lên tiếng đuổi đi, thậm chí nhốt em không cho vào ngủ khi em có lỡ đi về trễ 1 tí. Nhà chồng có tiền và chồng xem đồng tiền hơn cả cảm xúc của vợ mình, để ý từng tí những việc nhà mà em làm không vừa ý thì dồn lại rồi nói, ra ngoài đường thì nhậu nhẹt bao tiền xả láng, đêm về thì đứng đầu giường đay nghiến đủ điều, về nhà thì lại tính toán tứng chút với vợ, sống với một người chồng gia trưởng, đàng ông tính đàn bà thì như địa ngục.
>>> Xem thêm: 7 kiểu đàn ông không bao giờ khiến bạn hạnh phúc
>>> Xem thêm: Tôi muốn hủy hôn nhân này vì tôi hoàn toàn sụp đổ
Giờ em cũng chẳng còn cảm giác yêu thương nếu có quay lại thì cũng như một guồng quay, lập đi lập lại nhiều lần, tính tình ko thể thay đổi vì biết bao nhiu cơ hội em đã cho nhưng ko biết nắm lấy, mất rồi có tiếc không? Mong các mẹ giúp em, em chỉ lo cho tâm lý của con mình sẽ như thế nào nếu không có một mái ấm đầy đủ như bao bạn bè khác?
CFS gởi về singlemum.vn/medonthan.net