Medonthan.net- Chào mọi người, em 23 tuổi là mẹ của bé gái 6 tháng tuổi, lúc này em cân nhắc việc làm mẹ đơn thân. Em có chuyện rất muốn được chia sẻ cùng mọi người. Hi vọng nói ra những điều này em sẽ cân bằng lại cuộc sống, có nhiều niềm tin và sức mạnh hơn. Thật ra em cũng may mắn lắm, em có cơ hội được lấy chồng, được quyền tạo dựng một gia đình đúng nghĩa cho con gái.
Nhưng khi nhìn lại quãng thời gian ngắn ngủi vỏn vẹn chỉ 2 tháng đã qua em quyết định chọn con mà không cần chồng. Chuyện tình cảm thật sự quá khó để giải thích. Có lẽ vì mất niềm tin quá nhiều mà em đã lạc đường trong mối quan hệ này. Người cha trẻ con này kém em 3 tuổi.
Không phải người phụ bạc nhưng tính trẻ con mỗi ngày lộ ra nhiều hơn làm em thấy mệt mỏi và muốn kết thúc. Chia tay hơn tháng em phát hiện mình có con. Nhưng em vẫn im lặng, em suy nghĩ rất nhiều. Liệu có nên bỏ con để có cuộc sống của riêng mình hay giữ con lại, nhưng không hề dám nghĩ sẽ lấy người chồng trẻ con kia. Rồi em chọn giữ con lại. Giấu gia đình gần 5 tháng (vì bụng nhỏ chưa ai biết).
Nhưng kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra huống chi con trong bụng mỗi ngày một lớn rồi em cũng phải thừa nhận với gia đình và báo tin cho cậu trai kia. Cuộc hôn nhân miễn cưỡng này được chấp thuận nhưng sau 1đêm vắt óc em quyết định hồi hôn. Mà người nhà em cũng sợ con cháu mình cực khổ nên đồng ý.
Gia cảnh người ta khó khăn em không lo em chỉ buồn mẹ cậu ta quá vô tâm, bà nói hai đứa lấy nhau, một là thuê nhà tự sinh sốnglo liệu bà không quan tâm, hai là ở nhà em(nhưng cậu trai đó không muốn ở rễ), em khổ em cố cắn răng chịu được nhưng em sợ sinh con ra nó thiếu thốn đủ đường rồi thế nào cũng phát sinh mâu thuẫn. Dẫu biết con không cha, gái không chồng sẽ chịu nhiều thiệt thòi nhưng vẫn phải kiên quyết mà chọn vậy. Con còn ở trong bụng mà người ta đã vô tâm, con sinh ra cũng không một lời hỏi thăm nên em càng tin vào quyết định của mình là đúng.
Con gái may mắn sinh ra khỏe mạnh lại xinh nhưng mỗi lần nhìn con em không khỏi chạnh lòng. Vì con quá giống cha giống từ đôi mắt cái mũi đến đôi bàn chân. Em chỉ thầm mong qua thời gian con người ấy có thể trưởng thành hơn để sau này có lỡ gặp cũng thấy nhẹ lòng. Con mỗi ngày một lớn, em cũng không thể cứ ngồi nhà trông con để ông bà ngoại tảo tần phơi nắng phơi sương.
Em muốn đi làm nhưng em lại phân vân không biết nên đi dạy học (em tốt nghiệp CĐSP nhưng 3 năm vẫn chưa đi dạy) hay ở nhà phụ ba mẹ làm nông(nhà em nhà thờ nên cũng được gần mẫu đất ruộng), không vậy thì cũng phải tìm việc gì khác mà làm.
Ba mẹ giờ cũng không có ý kiến gì nữa nên em càng khó quyết tâm đi làm xa nhà. Em biết rồi cũng đến lúc em phải trưởng thành, phải tự chọn con đường tương lai cho mình nhưng em thật không nỡ xa con. Đi dạy có lương ổn định sẽ tốt hơn, nhưng ở nhà thì cũng không đến nỗi đói khát. Có vậy thôi mà em thấy đau đầu quá vì gần đến ngày nộp đơn xin việc rồi, em phải quyết định nhanh mới được. Còn nỗi lo lớn hơn nhưng vẫn còn xa. Ngày con lớn con hỏi về cha. Em phải làm sao để con hiểu mà tha thứ, mà chấp nhận gia đình khuyết này để có thể sống lạc quan, hòa nhập với mọi người như bao đứa trẻ khác?
Không mang trong người thù hận nên em cũng muốn con gái có cái nhìn tử tế về người cha vô tâm tính trẻ con này. Từ lúc sinh ra đến giờ con gái em luôn được mọi người trong nhà em yêu thương. Họ hàng em cũng rất quý cháu nên em thấy cũng an ủi phần nào. Chỉ mong sao con gái lớn sẽ hiểu, cảm thông cho lỗi lầm của mẹ cha, để con có cuộc sống nhẹ nhàng hơn không phải chịu áp lực tinh thần.
Con đường phía trước còn quá dài, nhưng em vẫn mang trong mình một niềm tin dù là mờ nhạt thì em cũng muốn giữ niềm tin đó cho đến cuối đời. Luôn tin con gái sẽ hạnh phúc và những gì em đã trải qua sẽ là bài học kinh nghiệm quý báu để có hướng đi tốt cho gái sau này.
Em sẽ cố gắng dùng hết phần đời còn lại để sửa chữa sai lầm của mình, lắp đầy niềm tin vào trái tim của người thân bằng sự thành công của con gái mai sau. Vẫn còn nhiều nỗi lo nhưng nói được nhiêu đây em cũng thấy nhẹ nhõm hơn, cảm ơn mọi người đã quan tâm và lắng nghe tâm sự của em. Chào mọi người. Chúc cho những đứa con của chúng ta khỏe mạnh, sống trong tình yêu thương, niềm vui và tràn đầy hạnh phúc.
Tâm sự được gửi về medonthan52012@gmail.com