Medonthan- Em thực lòng vẫn còn yêu anh ấy rất nhiều, dù anh ấy làm vậy với mẹ con em. Em đã từng nói tha thứ nếu anh quay đầu về đừng làm những điều đó nữa. Em muốn con mình có 1 gia đình hoàn hảo.
Năm nay em 26 tuổi, hiện tại em cảm thấy rất bế tắc mệt mỏi và đau khổ vô cùng, em yêu 1 người tính đến thời điểm này hơn 4 năm rồi, chúng em cũng xác định đến với nhau gặp rất nhiều sóng gió về chuyện tình cảm của 3 người. Khi yêu em, người yêu em có người yêu cũ nhưng họ vẫn chưa dứt khoát, thực lòng nhiều lần em cũng muốn dừng lại nhưng tình cảm anh dành cho em em không thể quên được, dù anh nhiều lần làm em tổn thương. Rồi cũng đến lúc chị ấy đi lấy chồng. Em nghe nhiều tin về người yêu mình không tốt dù tra khảo anh nhưng em vẫn luôn tin và bỏ qua. Đến khi này lại gặp sóng gió gia đình, nhà em và anh có cùng họ nhưng cũng 8 9 đời rồi, lại khác cành nữa, trước đây anh nói vẫn lấy được đã có người lấy. nhưng bị phản đối rất nhiều.
Em cũng mệt mỏi lắm, em lên Hà nội học và làm để không chịu áp lực ép lấy chồng, phần vì tụi em có lấy nhau cũng không ở được đó. Anh nói để đến với nhau thì phải có con họ sẽ không nói được gì, em cũng mong như vậy vì với người mình yêu em cũng mong được ở bên, mỗi khi gặp nhau cũng phải lén lút hoặc cãi nhau mới gặp, em rất thương anh nhưng bố mẹ em cũng rất nghiêm khắc.
Chuyện gì đến cũng đến rất nhanh.
Cách đây 4 tháng anh đi 2 ngày không về và thú nhận làm việc có lỗi với em và anh nói chia tay vì không chịu được áp lực gia đình, 1 tuần sau anh gọi điện và muốn chúng em bình thường, thực tình 1 tuần đó em đau khổ lắm, nhưng anh nói anh uống rượu không kiểm soát được, và đó là cô gái bán hoa ngoài đường.
Em chỉ nghĩ đơn giản 1 phần do em làm anh buồn nên mới vậy, nên em chỉ trách anh nhưng em vẫn rất yêu anh, chúng em lại quan tâm đến nhau hàng ngày và đứa bé cũng đã có trong sự mong chờ, anh mong có con lắm nhưng ngày ấy em nghe bạn mình nói anh đưa 1 người con gái về nhà em đau khổ lắm. Em dằn vặt nói anh mong anh thành thật nhưng anh vẫn thề không đưa ai về, em tin anh nhưng đến khi em lại phát hiện người yêu mình có biểu hiện lạ và phát hiện nhiều điều, em cố gắng tìm hiểu, em đau khổ lắm dù biết có thai nhưng em không nói với anh vội, từ lúc mà em mệt mỏi vô cùng em đã cảm nhận được, rồi đến tháng 8 em nói với anh và lúc đó là lúc em phát hiện người yêu mình có người khác, em hỏi anh anh vẫn nói không, đến khi em nói chuyện với cô ấy, cô ấy vẫn nói với em họ chỉ là bạn.
Lúc này người yêu em có nói với cô ấy em có thai và không thể lấy cô ấy.
Em đã tin nghĩ mình hiểu lầm anh ấy, tối đó em muốn nói chuyện nhưng anh nói với em không còn tình cảm nữa và đến với nhau vì đứa bé, nhưng tối đó cô gái ấy gọi người yêu em lên nói chuyện, và 2 người đó lại ở bên nhau qua đêm cả ngày hôm sau nữa, mặc em đi khám thai 1 mình, dù em nói với anh ấy hôm sau em đi khám, không chỉ 1 lần mà rất nhiều lần họ làm vậy mà em không hề biết, cô ấy rất biết cách làm cho người đàn ông phải yêu quý, cô ấy cũng đã trải qua 3 mối tình ,họ cũng sâu đậm và có quan hệ mật thiết. Cô ấy chưa bao giờ nặng lời với người yêu em mà còn khuyên người yêu em về bên em, nhưng mà mỗi lần họ vẫn đến bên nhau.
Em nói chuyện với cô ấy em đau lòng lắm.
Hơn 1 tháng qua em phải kìm nén rất nhiều cảm xúc. Em mệt mỏi vì thai nghén nhưng phải dấu diếm. Rồi sự vô tâm của người yêu mình.
Khi em muốn nói chuyện tâm sự với cô ấy. Họ muốn nuôi đứa con của em nếu em không nuôi được con nữa.
Em không níu kéo người yêu của mình. Em im lặng nhưng thi thoảng em vẫn biết anh ta qua đêm với cô gái ấy.
Cô ấy sau 1 thời gian nói với em rằng họ rất yêu nhau nhưng vì đứa bé sẽ để người yêu em quay lại với em. Nhưng họ vẫn gặp nhau thường xuyên và làm chuyện đó.
Em băn khoăn nhỡ người yêu mình với cô ấy cũng có con với nhau thì sao? Cả ngày hôm đó người yêu em ở bên cô ấy.
Cô ấy đã thử và không có. Cô ấy nói nếu có thì đã bảo người yêu em cưới nhau đi. Cô ấy sẽ về quê ở không liên lạc nữa.
Những ngày cô ấy chuyển nhà, có gọi người yêu em lên chuyển hộ và họ lại ở bên nhau cả mấy hôm sau nữa.
Em mệt mỏi lắm dù cô ấy nói với người yêu em nên có trách nhiệm với mẹ con em, nhưng khi em hỏi tại sao, cô ấy nói cậu sinh được con cho anh ấy thi tớ cũng sinh được hoặc người khác cũng vậy. Và nói em ích kỉ chỉ biết đúng sai chi trích người khác, tự đẩy người đàn ông của mình đi xa.
Dù cô ấy về quê nhưng nếu người yêu em sống không hạnh phúc thì quay về với cô ấy. Rồi cô ấy nói nếu cô ấy nói với anh ấy không lấy em thì 1% cơ hội cũng không có, dù 5 đứa con đi nữa. Nhưng cô ấy sẽ buông tay.
Rồi ngày hôm qua người yêu em lại qua đêm với cô ấy. Điều đó do cô ấy nói với em, rồi nói người yêu em muốn chết hay tự tử.
Trong lòng em buồn lắm, người mà trước đó 1 tháng vẫn luôn nói yêu em giờ như thế này. Anh ấy nói ở bên cô ấy hạnh phúc và ấm áp. Còn em chỉ biết hỏi anh ấy tại sao tại sao.
Ba tháng thai nghén em mệt mỏi lắm. Và em nói với cô ấy em không muốn biết gì nữa, em rất mệt mỏi. Ngày hôm nay em về nói chuyện thẳng với người yêu mình, em không muốn đến với nhau vì sự thương hại và vì cô ấy nói nên anh mới làm chứ anh không yêu em. Em bất ngờ lắm vì họ mới quen nhau mà đã làm chuyện đó và giờ người yêu em cũng luôn ở bên cô ấy trong suốt 4 tháng qua.
Em thực lòng vẫn còn yêu anh ấy rất nhiều, dù anh ấy làm vậy với mẹ con em. Em đã từng nói tha thứ nếu anh quay đầu về đừng làm những điều đó nữa. Em muốn con mình có 1 gia đình hoàn hảo. Em cũng sắp xếp mọi thứ nếu họ vẫn vậy, để đi xa và sinh con 1 mình.
Khi sắp sang đến tháng thứ 4 em mệt mỏi lắm. Em không còn đủ tự tin về người yêu mình nữa. Như vậy có bất công với mẹ con em khi cô ấy gọi anh hoặc anh buồn họ lại đến bên nhau, vậy mẹ con em như thế nào? Người yêu em vẫn không thấy có lỗi và nói tất cả do mồm em hay cãi.
Em cũng không dám nói với bố mẹ mình. Em sợ họ sẽ rất sốc. Giờ bỏ đi kinh tế chưa có, với bụng bầu 4 5 tháng ra đi em xin được việc gì ở nơi xa lạ. Rồi từ bỏ gia đình công việc sự nghiệp học hành đang dang dở.
Nhưng đến với anh ấy em không đủ tự tin nữa.
Xin cho em 1 lời khuyên chân thành.
Hôm nay em về nói chuyện với người yêu mình, em không biết nói gì. Nhưng em tin 1 điều anh ấy vẫn còn yêu em. Chi là khoảng cách quá xa rồi thời gian cãi nhau cô ấy luôn ở bên anh thật ngọt ngào nhẹ nhàng mà em không làm được.
Em vẫn nghĩ sẽ nên rời xa nhưng em sợ bố mẹ mình buồn rồi có chuỵện gì, vì em vẫn còn quá trẻ con nhưng khi yêu anh em thực lòng chung thủy, dù có khá nhiều người đến sau nhưng em không bao giờ có ý nghĩ khác và đều tránh gặp.
- Có lẽ bởi vì em chỉ biết đến học nên giờ đêm nằm khóc trong nước mắt ?
- Em nên làm mẹ đơn thân hay nuốt nước mắt nhẫn nhịn để con có cuộc sống đầy đủ?
Thành viên ********Kiều gửi cfs về medonthan
Bình luận bị đóng