Khi đàn ông nhìn vào một người mẹ đơn thân như chúng ta, thường họ nghĩ gì?
Tôi không biết, tôi cũng không chắc. Nhưng dưới đây là một vài chuyện hết sức phiền phức và xúc phạm mà tôi và những người bạn đang làm mẹ đơn thân của tôi cảm nhận được.
Tôi có một người hàng xóm, chỉ biết nhau thôi chứ không thân. Bình thường, có tình cờ chạm mặt nhau, chúng tôi cũng không nói chuyện, không mỉm cười. Một tuần sau ngày tôi và chồng cũ chính thức ly hôn và anh ấy dọn ra khỏi nhà, anh chàng này tự dung thân thiện với tôi một cách bất thường. Cứ tình cờ chạm mặt là gọi tên, là hỏi han. Vì lịch sự, tôi mỉm cười nhưng không trả lời. Vài lần không bắt chuyện được, anh ta đến trước cửa nhà khi tôi đang dắt xe để ép tôi trả lời cho bằng được. Tôi nói quấy quá mấy câu rồi lẩn nhanh vào nhà, không nhìn anh ta đến một lần. Và thật may, anh chàng bỏ cuộc.
Một cô bạn của tôi vốn có mối quan hệ rất thân tình với một đồng nghiệp nam lớn tuổi. Họ xem nhau như bạn vong niên, thường trò chuyện về công việc và cuộc sống. Mọi chuyện đều bình thường cho đến khi cô ấy ly hôn, trở thành mẹ đơn thân. Người anh lớn bình thường đạo mạo ấy nhiều lần bóng gió về việc sẵn sàng dành thời gian và “chuyện kia” cho cô ấy. Cô nàng né tránh hết lần này đến lần khác, lòng buồn bực vì tự dung mất đi một người bạn quý.
Tháng trước, gặp một chị bạn đơn thân, tôi ngạc nhiên khi thấy chị đeo nhẫn cưới. Chị cười như mếu: “Chị đi họp phụ huynh cho con. Mấy ông bố biết chị ly hôn cứ tấn công dồn dập, mà ai cũng có gia đình cả rồi. Xua mãi không hết, chị đeo luôn chiếc nhẫn giả làm nhẫn cưới cho yên thân”.
Mới đây nhất, cách đây hai ngày, tôi nhận được email từ một người quen cũ xin lại số điện thoại và sau đó là một tràng tán tỉnh rẻ tiền theo kiểu: “Em mới biết tin chị giờ là mẹ đơn thân, chị có muốn hẹn hò 24/24 với em không?”. Ngay lập tức, tôi chặn luôn số điện thoại và email của anh chàng nhỏ hơn tôi khoảng 5-6 tuổi ấy.
Chuyện gì đang xảy ra với phần lớn đàn ông Việt Nam thế này?
Tôi không phải là một người kỳ thị đàn ông, càng không ghét bỏ đàn ông Việt Nam. Bố tôi, bố của con gái tôi, em trai tôi và một vài người bạn thân của tôi đều là đàn ông Việt Nam và họ đều là những người tử tế, đàng hoàng. Nhưng tôi không thể phủ nhận rằng 70% đàn ông Việt Nam đều có kiểu suy nghĩ rất kỳ cục về những người mẹ đơn thân. Vâng, các anh chàng mà bản năng giống đực quá mạnh mẽ ấy – họ không hiểu rằng mẹ đơn thân chỉ là một danh từ để chỉ cộng đồng những người mẹ nuôi con một mình chứ nó không định hình cho nhu cầu tình dục của bất kỳ ai cả.
Mẹ đơn thân không có nghĩa là cần tình dục miễn phí mà ai cũng có thể xáp vào. Mẹ đơn thân không có nghĩa là tùy tiện hay dễ dãi mà các anh – mặc kệ đang có gia đình hay bạn gái, thân hay không thân với người ta – vẫn mặt dày “thả thính” lung tung. Các anh không tôn trọng người khác thì ít nhất cũng nên tôn trọng chính mình và tự nhìn lại mình để tránh bị người ta khinh.
Mẹ đơn thân vẫn là con người, vẫn là phụ nữ, vẫn có nhu cầu tình cảm và hẹn hò. Nhưng chúng tôi có lòng tự trọng của mình, có giá trị và nguyên tắc hẹn hò của mình. Không phải ai cũng có thể xáp vào, không phải ai cũng có thể đi chung đường được. Và các anh biết không, tuyên ngôn của chúng tôi là: “Thà cô đơn còn hơn trở thành loài ăn tạp”.
Vậy nên, tôi mong các anh nên hiện đại hơn một tí, cởi mở hơn một tí để nhìn nhận việc trở thành mẹ đơn thân là một lựa chọn bình thường của một người phụ nữ bình thường. Như cách đàn ông phương Tây họ vẫn đang làm. Bởi vì rõ ràng nếu quá cần đàn ông đến mức như các anh nghĩ, chúng tôi đã chẳng chọn con đường làm mẹ đơn thân để làm gì.
Đơn giản vậy thôi!
Medonthan
>>>>>>>>Có bao nhiêu đàn ông đủ bao dung để yêu thương phụ nữ một đời chồng