Chào các SM!
Medonthan.net- Mình thật sự đang rất đau lòng, 29 tuổi mình chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành 1 sm! chuyện của mình dài và buồn lắm bởi từ khi bắt đầu và đến lúc kết thúc chỉ toàn là nước mắt. Nhưng có lẽ mình sẽ chịu đựng được nếu như nỗi đau này chỉ một mình mình gánh chịu, đằng này con trai bé bỏng của mình mới chỉ 18 tháng tuổi chưa nhận biết được sự mất mát do bố mẹ nó gây ra. Mỗi lần ru con ngủ, ôm con vào lòng nhìn vào ánh mắt thiên thần của con mình lại thấy nỗi đau tăng lên gấp bội, có phải mình là người mẹ tồi không các mẹ?
Mình sinh ra trong 1 gia đình không giàu có nhưng bố mẹ đã dành hết mọi điều tốt đẹp cho mình, mình được ăn học đoàng hoàng nhưng chính mình lại là người làm cho bố mẹ phải lo nghĩ nhiều nhất.Mình tốt nghiệp đại học và cũng có nhiều người để ý nhưng chẳng hiểu sao mình lại tin tưởng và yêu 1 người đã từng có gia đình và 2 đứa con. Yêu và quyết định lấy người này làm chồng có lẽ là sai lầm lớn nhất cuộc đời mình các mẹ ạnh. Cuộc đời ai cũng có những quyết định sai lầm,có những quyết định có thể làm lại được nhưng cũng có những quyết định không thể làm lại được và hậu quả của nó thật sự rất đau đớn.
Chúng mình kết hôn mà không được gia đình nhà chồng tham dự, họ cho rằng mình là nguyên nhân làm cho con trai họ bỏ ra ngoài ở và lơ là chuyện chăm sóc 2 đứa trẻ. Nói về gia đình chồng mình thì rất phức tạp, bố mẹ chồng không tôn trọng nhau, mẹ chồng mình luôn luôn nói xấu bố chồng với những lời lẽ rất thô tục, còn bản thân bà thì là một người đồng bóng, thích bói toán và đặc biệt nghiện lô đề bài bạc, gia đình nhà chồng mình trước đó đã rất nhiều lần phải bán nhà đi trả nợ.có lẽ chính vì vậy mà chồng mình bỏ ra ngoài ở trọ, còn 2 đứa trẻ ở với mẹ nó.
Khi chồng mình và mình quen nhau thì lúc đó anh và vợ cũ của anh chưa ly hôn mà mới ly thân được gần 2 năm, sau khi quen mình mấy tháng thì họ chính thức li hôn, và sau 2 năm nữa mình và anh mới kết hôn. Đầu tiên mình cũng bị gia đình phản đối nhiều lắm nhưng mình đã thuyết phục mọi người vì thương con bố mẹ mình cũng đồng ý.
Chúng mình kết hôn rồi thuê nhà ở trọ, lúc này mình mang bầu được 5 tháng. Mình nghĩ rằng nếu khi sinh con mà vẫn phải đi ở trọ thì sẽ rất bất tiện nên vợ chồng mình dúm góp vay họ hàng bên ngoại và bạn bè mua đất xây nhà riêng. Nhà xây xong mình chuẩn bị sinh con thì bố mẹ chồng sang nhà mình nhận con cháu cũng từ đây mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh.
Ông bà nội sang nhà mình ban đầu thì rất vui vẻ vì con trai họ đã ổn định và xây được nhà riêng, mình cũng mừng vì cuối cùng thì ông bà cũng phải công nhận mình và con mình. Nhưng cũng từ đây rất nhiều chuyện xảy ra và vợ chồng mình nhiều lần cãi nhau, nếu như ông bà chỉ sang thăm con cháu hoặc động viên con cháu thì sẽ không có chuyện gì nhưng đằng này họ can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của mình. Cũng nói thêm là 2 vợ chồng mình cùng làm 1 công ty, chúng mình rất có uy tín và thu nhập tốt nên chuyện mua đất xây nhà tuy có phải đi vay mượn thêm nhưng không phải là nỗi lo của mình.
Sau khi xây nhà được 1 năm thì 2 vợ chồng mình bàn bạc mua thêm 1 mảnh đất xây nhà đón 2 đứa trẻ con riêng của chồng mình về nuôi, rồi đón ông bà nội sang ở chăm sóc 2 cháu, cũng tiện cho bọn mình qua lại chăm sóc( mảnh đất đó cách nhà mình 1km). Nhưng có lẽ mọi chuyện sẽ êm đẹp nếu như chồng mình nghe mình cứ tiến hành mua đất xây nhà xong rồi mời ông bà sang ở với các cháu. Chồng mình thì muốn báo tin cho bố mẹ vui nên mọi chuyện bắt đầu từ đây.Ngay sau khi biết tin chúng mình mua đất xây nhà mẹ chồng mình phóng xe sang nhà mình luôn và yêu cầu để bà tự đi xem đất, chúng mình cũng chiều theo ý bà. Khi bà chọn được mảnh đất ưng ý thì bảo với vợ chồng mình là chọn mảnh đó sẽ tốt gần trường học, mình thấy hợp lý nên tiến hành thủ tục mua bán. Nhưng sự việc bắt đầu đi quá giới hạn khi bố mẹ chồng mình nói với vợ chồng mình rằng mảnh đất này không được đứng tên của mình mà chỉ được đứng tên chồng mình. Mình nghe vậy cũng không hài lòng lắm nhưng chồng mình bảo cứ kệ ông bà và bọn mình cứ tiến hành vì tiền mua đất xây nhà là của vợ chồng mình, ông bà không cho đồng nào cả. Nhưng trong quá trình xây nhà bố chồng mình đã tỏ rõ thái độ không muốn mình xuất hiện ở đó và còn rất nhiều điều vô lí nữa vì họ muốn đứng tên căn nhà đó để giữ cho 2 đứa con riêng của chồng mình, nhưng mình nghĩ mình sẽ cùng chồng mình lo cho 2 đứa nên mới quyết định xây nhà đón chúng về.
Từ khi biết mảnh đất mới vẫn đứng tên 2 vợ chồng mình thì mẹ chồng mình bắt đầu gây sự đặt điếu cho mình,bà nói với mọi người là con mình không phải của chồng mình và chửi rủa mình khắp nơi. Đỉnh điểm là bà còn đến cơ quan mình gặp Giám đốc để kế xấu mình, nói mình ăn chặn tiền của công ty nên mới có tiền xây nhà và còn rất nhiều những trò lố bịch khác nữa. Mình thì xấu hổ một nhưng chồng mình thì xấu hổ mười. Chồng mình có ra mặt xô xát với mẹ chồng mình nhưng rồi mọi chuyện cũng lắng xuống. Nhưng được 1 thời gian chồng mình dần dần nghe theo bố mẹ và tình cảm vợ chồng mình rạn nứt từ đó,anh ta thường xuyên không về nhà mà chỉ chăm lo cho 2 đứa con riêng và bố mẹ chồng. nói chung mình đã rất mệt mỏi, mình sinh con và tự nuôi con 1 mình, từ khi xây cái nhà thứ 2 chúng mình sống gần như li thân và đến giờ là làm thủ tục li hôn.
Khi biết mình có ý định ly hôn thì anh ta trở thành 1 con người hoàn toàn khác, anh ta không về nhà và cũng không quan tâm con cái ốm đau ra sao và ngược lại còn nói với mình những lời vô cùng bạc bẽo, nói chung mình không tưởng tượng được mình đã từng yêu thương con người này. Con mình được 18 tháng thì cũng là chừng đó thời gian mình lủi thủi một mình, còn anh ta thì qua nhà mới kia chăm sóc con riêng và bố mẹ anh ta. Mình thật sự quá mệt mỏi nên chủ động li hôn, không biết mình làm vậy có ích kỉ với con mình không các mẹ?nhưng nếu cứ kéo dài cuộc sống như thế này mình chẳng con sức lực mà làm việc và chăm con nữa. Danh nghĩa thì mình có chồng nhưng thực chất thì mình đã là Sm từ khi con mình sinh ra rồi.
Và mình mong mọi người cho mình lời khuyên là mình có nên chuyển đến 1 nơi khác để sống và nuôi con không? nếu cứ ở đây và ngày ngày đối diện với gia đình chồng thế này thì bao giờ mình mới nguôi ngoai được và con mình sẽ như thế nào? công việc hiện tại của mình ở đây rất ổn, mình đủ khả năng nuôi con và không cần trợ cấp gì từ anh ta cả. Nếu chuyển đi mình phải tìm 1 công việc mới và ổn định chỗ ở. Chuyện nhà cửa thì mình không lo vì mình sẽ bán nhà cũ và đến nơi ở mới sẽ mua nhà. Mọi người cho mình 1 lời khuyên nhé.
Rất cảm ơn mọi người đã nghe tâm sự của mình!
Từ conffession gởi về fanpage@medonthan.net
2 bình luận
Tiếc làm gì một con người như vậy hả bạn? A ta ko yêu thương bạn đã đành,ngay cả con a ta cũng đâu hề quan tâm. Đáng lẽ ra a ta phải biết trân trọng bạn nhiều hơn vì đến với a ta bạn đã thiệt thòi quá nhiều. Đừng suy nghĩ nhiều nữa,hãy làm điều mà bạn thấy thoải mái nhất. Chúc hai mẹ con bạn luôn vui và bình an!
Mẹ Vân Lê giống quan điểm của mình.
Không nên tiếc nối, khi có con đã là hạnh phúc. Đó là tất cả với chúng ta, khi ai khác không còn tôn trọng mình thì mình không cần phải quan tâm tới họ làm gì. Cô gắng lên nhé bạn, chúc bạn luôn vui..