22 tuổi ra trường, với tấm bằng cử nhân trong tay, có 1 công việc trong cơ quan nhà nước ổn định, tiếp tục con đường học, và bây giờ mẹ đã có thêm tấm bằng thạc sĩ trong tay. 1 người con gái có công việc ổn định, có ăn học đàng hoàng, đáng ra mẹ phải có 1 gia đình hạnh phúc.
Nhưng cuộc đời thật trớ trêu con ạ, mẹ đã đánh đổi mọi thứ, tình yêu, tuổi trẻ, niềm tin và cuối cùng mẹ nhận lại toàn là cay đắng và nước mắt. Mẹ quen bố con từ khi còn học năm 2 đại học, nhưng ngày đó mẹ không thích vì chỉ muốn tập trung vào việc học. Thời gian trôi đi, mẹ ra trường, bố và mẹ vẫn như những người bạn thân. Mẹ bắt đầu suy nghĩ lại, muốn cho bố con cơ hội, và mẹ đã yêu bố con vào đúng Noel 2012.
Nhưng con ạ, ngày đầu tiên mẹ đi học cao học cũng là ngày bố con lấy vợ (25/11), bố lấy người cùng quê, hơn mẹ 2 tuổi, do gia đình bắt cưới. Mẹ không biết chuyện, vẫn cứ yêu, cứ bên cạnh bố con. Chuyện gì đến cũng đến, khi mẹ biết sự thật, bố con đã nói ra tất cả, xin mẹ tha thứ. Không biết từ khi nào bố và mẹ đã rất yêu nhau, bố con không yêu người phụ nữ kia, mẹ thương bố con nên chấp nhận mọi thứ để ở bên cạnh bố. Mẹ không hiểu ở cái thời này rồi mà gia đình bố con không cho bố cái quyền quyết định, lựa chọn hạnh phúc cho mình.
Vì tin, vì yêu, mẹ đã từ bỏ mọi cơ hội để ở bên bố, gia đình bố biết chuyện, không chấp nhận, nhưng bố vẫn yêu thương mẹ. Mẹ cũng thương bố lắm, 1 bên là bà, 1 bên là mẹ, thật khó để bố con lựa chọn. Gia đình luôn gây áp lực cho bố, không cho phép bố ly hôn. Cuộc sống hôn nhân không có tình cảm khổ lắm con ah, lúc nào bố cũng phải suy nghĩ, nên nhìn bố già hơn so với tuổi. Mọi người không hiểu chuyện, nhìn vào đều cho rằng mẹ là người thứ 3 xen vào hạnh phúc gia đình. Nhưng chính người phụ nữ kia đã cướp đi bố của mẹ, phá vỡ hôn nhân, và cũng tại bố con, không có lập trường, không có quyền tự quyết. Hơn 3 năm ở bên cạnh chăm sóc bố con, dành hết tình yêu thương cho bố, mẹ biết mẹ đã sai rất nhiều, đã mất quá nhiều thứ.
Nhưng giờ mẹ đã có con, mẹ xin lỗi vì khong cho con được 1 gia đình đúng nghĩa. Không biết cuộc sống sau này ra sao, nhưng mẹ sẽ yêu con bằng tất cả những gì mẹ có. Nhiều lúc mẹ mệt mỏi lắm, muốn buông xuôi, mẹ không thể chịu đựng được việc bố sống với 2 người đàn bà. Mẹ phải làm sao đây? Đoạn đường phía trước còn rất nhiều vất vả, khó khăn, hơn 2 tháng nữa, mẹ được gặp con rồi. Mẹ không mong con quá thông minh, tài giỏi, chỉ mong con là người sống có trách nhiệm. Cuộc đời mẹ đã quá khổ rồi!
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng