Tôi và anh lấy nhau được 3 năm và có 1 cậu con trai 2 tuổi kháu khỉnh. Trong cuộc sống hôn nhân tôi và anh luôn bất đồng ý kiến, luôn cãi nhau ầm ĩ, nhiều lúc tủi thân, những lần cãi nhau xong tôi luôn đuổi anh đi. Được 1 thời gian anh luôn tìm cách năn nỉ và chúng tôi lại tái hợp nhiều lần như thế.
- Nỗi đau nào hơn hôn nhân bất hạnh
- Cám ơn bác, con “chửa hoang” nên toàn phải thế ạ
- Mẹ mong con mạnh mẽ đi qua chông gai cuộc đời
Cho đến khi tôi phát hiện mình bị khối u trong ngực và chờ kết quả xét nghiệm, lúc đó anh lại lấy tôi ra làm cái cớ để anh nhậu nhẹt, anh nói :” chừng nào có kết quả xét nghiệm của em anh mới không nhậu nữa”. Tức chồng vì lấy mình ra làm cớ để tự do say xỉn tôi lại bực mình đánh anh và bảo anh đi, anh ta tức tôi và đánh trả xong đi. Anh điện thoại, nhắn tin tôi lại siêu lòng, anh bảo còn thương tôi và con. Đến ngày hôm sau trời xuôi đất khiến cho tôi đọc được những dòng tin nhắn trên fb của anh cho một cô gái. Anh ta đang tán tỉnh và xin số của cô ấy, điều làm tôi đau lòng là anh ta nói với cô ấy rằng anh chưa có vợ con. Gạt cô anh chẳng được gì.
Tôi tủi thân ngồi khóc trong sự đau đớn tức giận đến tột cùng. Tôi nhấc điện thoại lên gọi cho anh ta, bảo anh ta đừng về nữa và mắng anh là đồ 2 mặt giả đối. Anh chẳng những không hối hận còn kêu tôi biến ra khỏi cuộc đời anh ta. Tôi tức quá đã nhắn tin cho cô gái biết được bộ mặt giả dối của anh. Rồi anh ta nhắn tin lại mắng chửi tôi và bảo không cần tôi nữa. Tim tôi như ai bóp nghẹn lại vì biết được người đầu ấp tay gối với mình bây lâu lại đối xử với mình như thế. Tôi chỉ biết ôm con khóc mà không dám kể với gia đình. Tôi luôn phụ thuộc vào anh để giờ anh ra đi để lại cho tôi nỗi hụt hẫng tột cùng. Thân mang bệnh còn phải chăm con, anh thì lại bỏ tôi đi trong lúc này.
Mấy ngày anh đi tôi rơi vào trạng thái stress nặng nề, không tiền, không việc làm thì làm sao tôi có thể ra sống tự lập để nuôi con đây? Làm sao để tôi có thể mạnh mẽ bước ra xã hội làm mẹ đơn thân 1 mình để không làm gánh nặng cho mẹ tôi?.Bước ra khỏi căn nhà đầy ấp hình ảnh của anh đây? Nhiều đêm tôi chỉ biết nằm khóc trong bất lực, nhìn con trai bé bỏng từ nay không có cha bên cạnh tôi càng đau đớn hơn, thấy nhiều người khác có gia đình đầy đủ tôi lại chạnh lòng ôm con khoc và nói: Mẹ xin lỗi vì không cho con 1 gia đình trọn vẹn như bao bạn khác. Tôi rất sợ bé sẽ mặc cảm tự ti với các khác có cha mẹ đầy đủ. Cuộc sống bám vào người mẹ nghèo của tôi bây giờ như địa ngực với tôi, mỗi ngày trôi qua như ai cầm dao khứa vào tim tôi vậy. Anh làm tôi đau lắm đau đến nghẹt thở mất thôi
Cfsmedonthan.
Bình luận bị đóng