Chào các mẹ, mình chuẩn bị li hôn và dành nuôi con. Nếu xét về hoàn cảnh thì mình còn hơn nhiều mẹ ở đây lắm, mình có nhà, có tiền tiết kiệm, có bằng cấp ở nước ngoài, dù về nước thì mình phải xin việc mới.
- Tôi có đủ sức để nắm giữ “điều kỳ diệu” này hay không?
- Cô gái què bị cưỡng bức, trở thành mẹ đơn thân bất đắc dĩ
- Tôi phải làm sao để giành quyền nuôi con và chăm con
Chồng mình không phản bội mình. Nhưng tình cảm đã tàn lụi hoàn toàn vì anh ấy gây cho mình quá nhiều áp lực về kinh tế và nhiều trách nhiệm khác, anh ấy còn ngăn cản mình nhận sự giúp đỡ từ gia đình mình. Mình đã quyết định chia tay vì không thể chịu đựng thêm. Tuy nhiên, mình đã phải bỏ con ở nhà để đi du học hai năm.
Mình tha thiết muốn đón con đi nhưng chồng không chịu nên mình buộc phải xa con. Bây giờ mình sợ chồng đến nỗi không dám gọi điện gặp con. Giờ mình quay trở về nhưng tình cảm cháu không còn dành cho mình nhiều nữa. Bố mẹ mình cũng rất nghèo và cũng li hôn. Mình hay bị người thân khinh ghét vì chỉ vì sinh thêm mình mà gia đình quá vất vả.
Mình từng nhiều lần khóc và nghĩ đến cái chết để không còn là người thừa nữa. Mọi chuyện lặp lại với mình thậm chí còn sớm hơn, con mình thậm chí còn thiệt thòi hơn cả mình. Mình cảm thấy tuyệt vọng lắm. Cứ như thể mình có nghiệp chướng mà dù cố gắng mấy cũng không thể được hạnh phúc. Mình sợ mình không thể mang lại hạnh phúc cho con.
Mình hối hận vì đã sinh bé ra mà không thể mang lại cuộc sống tử tế cho bé. Mình sợ rằng bé cũng cô đơn, cũng dễ tổn thương và bất ổn như mình. Mình nghĩ có khi chết đi sẽ tốt hơn cho con chăng? Cháu xa mẹ từ 3 tuổi đến 5 tuổi rồi, có lẽ mình cũng quen.
songvuikhoe95@gmail.com
Cfsmedonthan