Trước tiên mình muốn giới thiệu về bản thân 1 chút để mọi người hiểu. Mình 27 tuổi, giáo viên của một trường cấp 2 ở thành phố. Ngoại hình ổn, tính hiền lành, thẳng thắn, cái gì không thích thì không làm, về mặt này thì có lúc khá bưởng bỉnh.
- Lý do em tôi chọn làm mẹ đơn thân cũng dễ hiểu thôi ?
- Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng
- Con có biết Mẹ sợ nhất điều gì không?
Hồi sinh viên mình có yêu một người, ra trường thì chia tay. Về sau mình hơi “lãnh cảm” về mặt cảm xúc, không cảm thấy yêu ai, thích ai. Do mình có công việc ổn định, lại ở thành phố nên trước cũng có nhiều người thành đạt theo đuổi. Nhà ngoại mình thì nghèo, vì bố mẹ là nông dân nuôi 5 con ăn học nên rất nghèo. Chồng mình bây giờ trước đây theo đuổi mình khá lâu, thậm chí để lấy mình anh còn cưỡng bức mình. Mình lúc ấy cũng khá lãnh đạm, thấy anh thiết tha thì cưới, còn mình không yêu anh. Hôn nhân của bọn mình giờ cũng được tròn hai năm. Sóng gió cũng nhiều, nhưng chưa bao giờ mình thấy muốn buông bỏ như lúc này. Chồng mình công việc ổn đinh, lại là con một nên gia đình rất chiều chuộng. Nhưng anh hư hỏng, lô đề, cờ bạc gì anh biết hết. Nhà cửa, ô tô cầm cố hết theo cờ bạc hết rồi.
Mình không quan tâm việc này lắm, vì chồng cũng không cần đến mấy đồng lương còm của mình để trả nợ, mình con nhà nghèo nên giờ nhà chồng có nghèo cũng chưa phải chạy ăn từng bữa như mình từng trải qua. Ít nhất thì mình không phải ở trọ, xoay xở với đồng lương giáo viên ở thành phố đắt đỏ như hồi độc thân. Cái mình chán ở chồng đó là chồng mình cực nhác, ích kỉ. Con trai mình đã được 9 tháng rồi nhưng chồng mình rất ít khi trông con giúp mình, mình muốn soạn bài cứ phải 1 tay ôm con, 1 tay đánh máy. Chồng mình cũng rất khinh vợ, anh ta luôn nói ” m có gì cho tao” hay ” lấy tau m thiếu gì mà m kêu”, thậm chí là chửi nhà ngoại, nói mình ” chỉ biết vun vén cho nhà ngoại”. Mà mình thì cũng không mang gì về cho nhà ngoại. Nói thật, cha mẹ mình vất vả nuôi ăn học, công việc đàng hoàng mới lấy anh ta mà anh ta nói thế nên mình rất bực mình.
Mình với mẹ chồng, em chồng cũng có mâu thuẫn. Em chồng thì nhác, không làm gì nhưng hay tị nạnh chị dâu, hồi mình có thai 8 tháng, em chồng dẫn bạn trai về nhà ăn uống linh đình, ăn xong hai đứa dắt nhau lên phòng hú hí, mình nấu nướng rồi đi dọn dẹp. Đi làm từ sáng đến 10h đêm mới về, ăn xong rồi ngủ. Nhưng hễ vào bếp hay vào nhà tắm lại chê bẩn, chê không ngon, nói mình ở bẩn…. Mẹ chồng thì tính sạch sẽ, suốt ngày bà chùi, dọn, rửa ráy và càu nhàu. Mình đi làm gửi con cho bà, bà sạch sẽ nên gửi con cho bà thì yên tâm. Mỗi tội bà nói quá nhiều, lúc nào cũng thấy bà cằn nhằn ” bẩn ” bẩn” bẩn”. Mà cũng nói thêm, buổi sáng nào mình cũng dọn dẹp lau chùi nhà cửa chứ không phải là không làm. Bà đi chơi đâu tầm 2 ngày không về là về nhà bà cầm 1 khăn bà lau từ cái gương, bàn, tường, tủ, ghế….. Vừa lau vừa cằn nhằn. Tóm lại là bực bội kinh khủng các mẹ ạ.
Mình làm cái gì bà cũng không vừa ý, này thì quét nhà, giặt đồ, cho con ăn, nấu cháo cho con, dọn mâm. Làm gì cũng bị soi, cũng bị chê, cũng không hài lòng. Mình cho con ăn phô mai thì bà chê hôi, mua váng sữa cho con ăn bà máy móc là ” khoa học như bây mà con vẫn còi”. Bà suốt ngày nấu cháo xương cho cháu ăn, mình nói là ăn cháo xương nhiều cũng không tốt thì bà giận. Áo quần mình mua cho con bà chê xấu, bà tắm cho cháu là bà chỉ lấy áo quần bà mua mặc cho cháu. Trời lạnh mà mình mặc áo ấm cho con bà nói nóng, trời nóng mà mình cởi áo ngoài ( bà mặc) cua con cho mát thì bà móc máy. Mình mặc gì bà cũng chê xấu, mình đi dạy nên có mấy cái cv dài ngang gối thì bà chê ngắn ( mình biết tính bà nên may váy dàu ngang gối luôn), làm tóc bà chê xấu… Nhưng mà con gái, con trai bà luôn đẹp, bà lúc nào cũng bảo con gái mặc váy, mà váy thì cái nào cũng nửa đùi, áo hai dây thì cho mát. Tính mình cũng ít nói nên lâu nay mình kệ.
Nhưng thời gian gần đây vợ chồng mình mâu thuẫn nhiều, chồng mình thì cho rằng mình ghê gớm với mẹ chồng, về nhà hay kiếm chuyện. Mình thật sự chán, đặc biệt là về chuyện nuôi dạy con, mình muốn ở riêng nhưng chồng không chịu. Mình đã nghĩ đến chuyện ly hôn
Mình có nên ly hôn ko? Nếu ly hôn, mình không có nhà ở tp thì có được nuôi con không? Lương mình giờ chỉ có hơn 3 triệu có đủ để xoay xở lo cho con không ? Mình có nên đợi tới khi con được 2 tuổi, đi học được rồi mới ly hôn hay là ly hôn bây giờ? Vì nếu 1 mình xoay xở nuôi con, thuê người trông con… Mình không đủ điều kiện kinh tế, sợ con khổ. Các mẹ cho mình lời khuyên với.
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng