Đang làm việc thì cô em gái gọi điện bảo rằng anh về ngay em chuyển dạ rồi. Ok, anh biết rồi, anh chuẩn bị về ngay đây. Thế là tôi về đưa em gái đi…đẻ. Số là tôi có một cô em gái, do nhiều lý do nên em không lấy chồng mà chọn cách làm mẹ đơn thân. Em đã chuyển dạ, nhà cũng có các anh chị em khác nhưng mọi người đều bận, tôi thuận hơn nên phải về đưa em đi đẻ rồi chăm sóc em những ngày em ở cữ. Lý do em tôi chọn làm mẹ đơn thân cũng dễ hiểu thôi.
Do em theo đuổi con đường học hành sau đó mới ổn định công việc. Hiển nhiên là trong thời buổi khó khăn này thì sẽ phải mất rất nhiều thời gian mới đạt được điều đó. Khi đó thì em hơi nhiều tuổi rồi, hơn nữa lại được học hành nữa nên người trẻ họ khó với tới, người trưởng thành hơn thì hầu hết đã ổn định gia đình. Cũng có mối lái này nọ nhưng cũng chẳng đi đến đâu. Áp lực ngày càng lớn, con gái lớn phải lấy chồng, nếu ế thì nhục cả nhà… Có lúc em đã ngã lòng định nhắm mắt định lấy chồng cho xong, qua mối lái người em định lấy là người thua kém em mọi điều từ trình độ, quan điểm sống… nhưng run rủi thế nào đám cưới không thành. Không cưới xin gì nữa, còn làm mẹ đơn thân – em quyết định với gia đình như vậy.
Thế là có những ngăn cấm, phản đối, cảnh báo: con gái không chồng mà có con thì không mặt mũi nào nhìn hàng xóm, nào là khi có con một mình thì sẽ vất vả lắm lắm… Cuối cùng, qua sự thuyết phục của em, nhận thức của mọi người trong gia đình đã thay đổi, mọi việc là tự em quyết định. Rồi em có thai. Và hôm nay em sinh em bé, lại là một bé gái dễ thương, mũi cao, miệng nhỏ trong rất duyên – thật tuyệt vời. Em đã làm mẹ đơn thân. Đã nghe nói nhưng khi thực sự chứng kiến em đẻ đái mà không có chồng càng thấy làm mẹ đơn thân thật vất vả. Lúc cần bờ vai để dựa vào nhất thì em lại không có; Bố Mẹ, anh em cũng không thể bằng chồng lúc này. Chẳng hạn những lúc vệ sinh, lau rửa sau khi đẻ – là những chuyện tế nhị, nếu có chồng thì sẽ thuận biết bao. Hay đơn giản như chuyện tôi giặt một đống đồ khố tã của bé, quần áo của em – dù là anh trai nhưng vẫn thấy em ngại ngần.
Rồi lúc con ốm con đau, cách dạy dỗ con…giá mà có cả 2 vợ chồng. Đã thế cuộc sống bây giờ thật khó khăn, hai vợ chồng cùng hợp sức nuôi con đã khó, mẹ đơn thân sẽ khó khăn đến mức nào. Vấn đề nữa là chuyện tế nhị khó nói đó là bức xúc khi nhu cầu tình dục. Tình dục là nhu cầu tự nhiên của con người, khi có chồng thì sẽ dễ dàng để được đáp ứng nhu cầu này nhưng khi chọn làm mẹ đơn thân thì vấn đề tế nhị này thật khó cho chị em phụ nữ. Đàn ông thì dễ dàng để giải quyết nhưng đàn bà thì khó khăn. Dù làm mẹ đơn thân là vô cùng khó khăn nhưng tôi vẫn ủng hộ quyết định của em gái mình. Khi nhìn lại thì thấy rằng em đã có một quyết định đúng đắn. Được đi học hành đàng hoàng, là một phụ nữ có giáo dục, lại đọc sách rất nhiều nên trình độ nhận thức rất tốt, tư tưởng và quan điểm rất thoáng, nếu cố gắng để lấy được chồng mà bất chấp tất cả, bỏ qua sự tương đồng về tính cách, quan điểm, hoàn cảnh, trình độ… thì rất khó có được hạnh phúc. Điều này được kiểm chứng qua những công trình nghiên cứu rất uy tín, mà cũng chẳng cần gì phải nghiên cứu cao xa, thực tế cuộc sống cũng dễ dàng cho chúng ta nhận ra được điều này.
Mà khi không có cuộc sống gia đình hạnh phúc thì cuộc sống thật sự là bất hạnh vì ai đó đã nói “Dù có là vua đi chăng nữa thì chỉ có được hạnh phúc thực sự khi có gia đình hạnh phúc”. Từ chyện làm mẹ đơn thân của em mình, tôi chợt liên tưởng đến nhiều hoàn cảnh của các chị em phụ nữ dù có chồng con nhưng vẫn rất bất hạnh, không hạnh phúc do không hòa hợp với chồng hoặc bị trồng bạo hành. Tại sao họ lại khổ thế nhỉ? Tại sao họ lại chấp nhận như vậy được nhỉ? Một phần là tại phía họ. Cố gắng lấy chồng bằng được, không hợp cũng lấy vì sợ ế chồng, sợ dư luận. Không dám làm mẹ đơn thân vì sợ dư luận. Khi lấy nhau rồi không chia sẻ được với nhau, rồi bị bạo hành thể xác, tình dục…- vẫn cắn răng chịu đựng. Lạ một điều là có rất nhiều người phụ nữ có học thức cao, thông minh mà vẫn chịu đựng điều này. Khi mình không muốn thay đổi thì chẳng ai giúp mình được. Đến khi bị bạo hành thì lại kêu than, chạy đến Trung tâm chống bạo hành phụ nữ mong được che chở, giúp đỡ.
Lẽ ra nếu chị em nào tự chọn lấy cách sống như vậy thì…không nên giúp đỡ họ thì phải, theo sự chọn lọc tự nhiên thì : drop dead – hãy để họ chết đi! Bởi họ sống họ cũng khổ, ngoài ra họ còn làm khổ thêm mọi người bởi hành động nhẫn nhịn của họ chẳng phải làm người thân vui vẻ mà lại làm người thấn xót xa, thậm chí người chồng trong trường hợp này cũng khổ chứ chẳng sung sướng gì (Đôi khi các ông chồng đánh vợ còn là do họ tự ti, mặc cảm vì sự kém cỏi của mình. Giống như ông quan chức nọ bị chê là mặt kênh kênh, thế rồi kỉ luật người đưa ra ý kiến đó – thực ra đó là vì ông ta đã không tự tin về mình, và đúng là kém cỏi thật mà thôi).
Tại sao các chị lại không vùng lên bật lại chồng một lần xem nào. Vì các chị chịu đựng, không dám phản kháng lên các ông chồng mới lấn tới. Thời đại nào lại để đàn ông hiếp đáp, nam và nữ bình đẳng cơ mà. Gần nhà tôi có bà chị bị chồng đánh suốt ngày, có người đã tư vấn cho là chị hãy bật lại chồng một lần xem sao. Thế là có lân chồng chị ấy đánh, chị đã đánh lại chồng. Ầm ĩ mấy ngày vì chuyện vợ đánh chồng nhưng rồi sau là đâu vào đấy, sau chuyện này thì thấy vợ chồng họ yên ấm hơn; hỏi ra mới biết là chồng chị giờ còn không dám đánh vợ nữa. Hãy dám sống là chính mính các chị em ạ, một trong những điều nuối tiếc nhất của con người trước khi chết mà một y tá người Anh quan sát được rồi chia sẻ đó là: không dám sống là chính mình. Trường hợp mà vùng lên mãi không được thì với chị em đã có gia đình hãy li hôn với ông chồng bạc nhược, còn với chị em chưa có gia đình thì hãy chọn cách làm mẹ đơn thân chứ đừng nên chấp nhận một cuộc sống không hạnh phúc, bị bạo hành… Rất may là cách nhìn về vấn đề này bây giờ thoáng rồi, không nặng nề.
Hãy nhìn ca sĩ Hiền Thục – ca sĩ có giọng hát trong veo, một bà mẹ đơn thân vạn người mê để mà học tập. Nếu Hiền Thục không dũng cảm chọn làm mẹ đơn thân, không dũng cảm để được là chính mình thì chắc gì đã có một ca sĩ Hiền Thục như hôm nay. Từ phía đàn ông thì tại sao đàn ông lại sợ người phụ nữ thông minh, giỏi giang nhỉ? Lấy được người vợ giỏi giang, thông minh thì khác gì lấy được vàng. Có thông minh, có giỏi giang thì mới mới biết chăm sóc, giữ gìn hạnh phúc gia đình. Mỗi ngày bên người vợ thông minh thì khác gì được đọc một quyển sách mới đầy thú vị. Nếu vợ giỏi giang, năng động hơn minh thì sao không là hậu phương cho vợ phát huy hết khả năng của mình. Có người vợ giỏi giang sẽ thúc đẩy mình thường xuyên học tập, nâng cao trình độ của mình, từ đó lại càng giúp mình phát triển hơn, hai vợ chồng cùng tiến, gia đình hạnh phúc.
Nhìn ra các nước thực sự phát triển như Na Uy, Đan Mạch…thì nam nữ hoàn toàn bình đẳng, tỉ lệ nam nữ trong Quốc hội là cân bằng. Phụ nữ là một nửa nhân loại, muốn đất nước thực sự phát triển thì nam nữ phải thực sự bình đẳng, gia đình muốn hạnh phúc thì hiển nhiên cũng phải vậy. Đất nước thì nghèo nàn lạc hậu, cuộc sống của đa số người dân nước ta thực sự rất khó khăn, thế mà cánh đàn ông chúng ta lại không bận tâm nhiều, không đau xót mà lại cứ để ý đến những chuyện nhỏ lặt vặt, sợ chị em hơn mình, không muốn chị em phát huy hết tiềm năng của mình góp phần thúc đẩy đất nước phát triển mà lại cứ…dìm hàng họ để các chị em phụ nữ khó vươn lên hoặc phải chọn cách lấy chồng nước ngoài, hoặc chọn cách làm mẹ đơn thân. Buồn thật. Đây là những quan điểm, góc nhìn của một người đàn ông trước vấn đề đã trở lên bình thường hiện nay là làm mẹ đơn thân. Qua góc nhìn này mong chị em hãy nhìn nhận vấn đề làm mẹ đơn thân hiện nay là rất bình thường, không nặng nề.
Vượt qua những khó khăn, mặc cái nhìn của phía đàn ông, nếu không tìm được một nửa đích thực của mình, chị em hãy dũng cảm chọn làm mẹ đơn thân, hãy dám là chính mình để cuộc sống thực sự có ý nghĩa thưa các chị em.
cfsmedonthan