Mình làm mẹ đơn thân đã 3 năm này rồi. Mình đã tham gia rất nhiều hội single nhưng chưa bao giờ mình trải lòng về mối ác duyên đưa mình đến cái tên single mom.
- Mẹ đơn thân không khó như mẹ nghĩ con trai ạ!
- Em có nên giữ con lại và làm mẹ đơn thân?
- Viết cho Con tình yêu của Mẹ
Mình sinh ra trong gia đình có truyền thống đạo đức tốt, từ ngày bước chân vào giảng đường đại học mình đã được bố mẹ và chị gái đặt kì vọng rất nhiều vào tương lai sau này của mình. Cho đến năm cuối trước khi ra trường thì mình quen anh ta( chồng cũ của mình). Tìm hiểu được hơn 1 năm thì phía gia đình nhà trai cứ giục cưới. Khi đó mình đã học xong nhưng chưa tìm được việc làm. Tình yêu dưới con mắt màu hồng lúc đó được anh ta tô vẽ thêm rất nhiều viễn cảnh. Mình đồng ý cưới trong sự ngỡ ngàng của rất nhiều bạn bè. Và cuộc sống như địa ngục của mình bắt đầu từ ngày mình bước chân vào cuộc sống hôn nhân. Trước khi lấy nhau anh ta hứa hẹn trăng mật ngọt ngào ở 1 nơi mà mình mơ ước được đặt chân đến.
Vậy mà sau khi cởi bỏ chiếc áo cưới trên người cũng là lúc bố mẹ chồng gọi 2 đứa vào nói chuyện tiền cứoi. Nào là vay chỗ nọ để sắm giường tủ. Chỗ kia sắm bàn phấn. Chi li tính toán xong kết luận 1 câu là vẫn còn nợ tiền người ta. Vậy là không những không có trăng mật mà mình còn vỡ mật khi chồng và bố mẹ chồng hỏi mượn của hồi môn của mình để bán trả nợ ( mượn cho đỡ ngại chứ mình biết là 1 đi không trở lại). Ừ thì mình cũng nghĩ lấy nhau về rồi sướng khổ cùng chịu nên cũng đồng ý bán. Vì không đi trăng mật nữa nên vợ chồng mình xuống nở lại quán bán hàng( trước đó chồng mình đang kinh doanh cafe văn phòng).
Và cuộc sống chỉ có 2 vợ chồng tưởng như hạnh phúc ấy chỉ kéo dài được 1 tháng. Vì 1 lí do rất nhỏ mà anh ta đã đánh mình như mình là kẻ thù của anh ta. Vào đúng ngày mà mình vừa thông báo mình có em bé. Anh ta không hề nghĩ đến điều đó thì phải. Ngay lúc đó mình chạy như điên ra bắt taxi về thẳng nhà mình. Về đến nhà cũng không dám nói bị chồng đánh mà chỉ nói có việc về qua nhà. ( mình không mún để mẹ phải lo lắng vì mình nghĩ đàn bà đi lấy chồng sướng khổ tự chịu). Hic.
Ngày hôm sau thì chồng mình lên đón rồi xin lỗi các kiểu hứa hẹn các thứ. Mình nghĩ vừa mới cưới được 1 tháng mà mình lại vừa coa bầu nên nghĩ thôi bỏ qua để tiếp tục chung sống. Sống với nhau đến khi mình chuẩn bị sinh thì nhượng lại cửa hangd vì 1 số lí do. Ngày mình sinh con ở viện 5 ngày thì cả 5 ngày mẹ mình ăn ngủ cùng mình. Vì thương con gái mổ đẻ nên mẹ còn cố chăm thêm cho mình 3 ngày ở nhà chồng rồi mới về. Mẹ mình về ngày trước thì ngày sau chồng mình cãi nhau với mẹ chồng to. Chồng mình còn chửi cả bố mẹ đẻ nên bị ông bà ý đuổi đi. Rồi hắn ta khăn gói đưa mình lên trên nhà ngoại nhờ mẹ mình chăm và cũng ở cùng mình trên nhà mình luôn. Quen thói công tử nên lên nhà vợ mà chồng mình chỉ biết ăn và ngủ. Xem tivi. Đi làm gì cũng chỉ được dăm bữa nửa tháng không phải người ta cho nghỉ thì chồng mình cũng tự nghỉ do tính không kiên trì. Không tu chí làm ăn.
Và cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Chồng mình lên nhà vợ nhưng vẫn thường xuyên quát mắng vợ. Cãi nhau thường xuyên hơn và cả nhà mình đều chứng kiến. Chưa hết ở đó. Anh ta còn mượn cớ cãi nhau với mình để ra ngoài thuê trọ ở. Sau này mình mới biết là ra ngoài để anh ta tiện thể bồ bịch. Chúng nó ngủ với nhau ngay tại phòng trọ của chồng mình. Bị mình phát hiện chồng mình còn đổ tại hoàn cảnh mọi người ạ. Haizz. Anh ta xin được tha thứ bằng cách ngồi lì ở nhà mình. Rôì thì cố tình quát tháo cho hàng xóm nghe thấy. Đêm muộn nên mẹ mình dậy nhắc nhở về đi mai nói chuyện sau. Nó trở mặt chửi cả mẹ mình trước mặt mình. Ngay luc đó mình đã có quyết định cho bản thân mình rồi.
Và mình viết đơn li dị. Chồng mình không đồng í còn nhắn tin doạ dẫm là giết mình và con. Rồi thì sẽ hoá vàng cả nhà mình. May là anh chị mình đều làm trong ngành công an nên mình cũng nhờ can thiệp được. Rồi thì 2 năm đi lại dưới toà mất bao nhiều tiền bạc cũng giải quyết xong. Thời điểm khủng hoảng ấy mình còn chưa được 40kg. Giờ thì mình đã lấy lại được tinh thần để làm ăn và nuôi dạy con mình. Con mình năm nay 4 tuổi và chưa nhận được 1 đồng tiền sữa nào từ chồng và phía nhà chồng.
Mình không trông đợi nhưng thương con mình thôi. Nó không có tôi phải không. Lựa chọn của mình mình tin là đúng đắn vì mình nghĩ con mình nếu chứng kiến bố mẹ không hạnh phúc thì nó còn ảnh hưởng hơn nhiều so với hiện tại. Dù cuộc sống của 2 mẹ con bây giờ còn nhiều vất vả nhưng tâm bình yên là điều hạnh phúc nhất phải không.
Thân ái.
Cfsmedonthan