Chuyện của em là 2 năm trước em và chồng có mâu thuẫn, xong chồng em quen người khác và cô ta cũng biết chồng em có vợ con rồi, lúc đó con em được 2 tuổi. Khi em phát hiện ra thì anh kêu đã chia tay và sau này đừng nhắc lại nữa. Em đã tin và không nhắc lại vì muốn giữ hạnh phúc gia đình và rồi em có thai đứa thứ 2.
- Mẹ hạnh phúc khi có con , mẹ yêu con
- Nếu được chọn lại mẹ vẫn lựa chọn như ngày hôm nay.
- Cố lên con trai! Mẹ sẽ cùng con vượt qua thử thách này.
Khi mang thai đến tháng thứ 7 thì em xin nghỉ ở nhà vì em bị động thai do đi nhiều, vậy mà khi anh biết em nghỉ làm, anh tỏ ra khó chịu. Trong thời gian em nghỉ làm thì em phát hiện ra trưa nào anh cũng đi đến chiều, đến giờ em thường đi làm về anh mới về. Khi cái thai của em được 8 tháng , em biết được tin cô bồ của anh vừa mới sinh là con của anh. Gia đình anh biết hết mà giấu em, gạt em suốt 1 năm qua. Em xuống tìm ba chồng kêu ba giải quyết thì nhận được câu “ Mày có bắt nó tận giường không? Khi nào bắt tận giường thì tao giải quyết cho, nó làm gì là chuyện ngoài đường, tao không cho dẫn về nhà này được”.
Tháng cuối của thai kỳ, em sốc, em buồn, khóc suốt cho đến khi sinh. Ngày em đi sinh thì anh nhắn tin bảo vợ anh sinh nên anh vô viện với vợ. Vậy mà, em nằm đó đau suốt đêm, anh ngồi ngoài nhắn tin với vợ bé. Khi em sinh xong anh bỏ ra thuê nhà để tiện qua lại với vợ bé. Và một lần nữa, em muốn giữa gia đình cho con, cho nó cũng có ba. Em xuống tận nhà cô bồ đó để nói chuyện với mẹ cô. Gia đình cô cũng đồng ý là không qua lại nhưng với điều kiện là phải chu cấp vì gia đình không làm gì, không nuôi nổi đứa bé. Em vẫn đồng ý chu cấp vì đứa bé không có tội.
Nhưng rồi sau lưng cô ta nhắn tin đòi chết cùng con cô ta. Cô ta tỏ ra đáng thương, tự bỏ nhà đi, mướn ổ chuột ở rồi kêu là em làm nhục mặt cô ta với dòng họ nên không dám ở đó nữa. Xong còn nhắn tin nói vì yêu chồng em nên chấp nhận làm vợ bé chồng chung. Thời gian cứ trôi, chồng em một mực khẳng định không bao giờ qua lại nhưng anh đi đêm, em hỏi thì anh kêu phiền, anh đi đâu là quyền của anh. Em không hỏi nữa.
Con em được 3 tháng thì em đi làm lại. Em có thu nhập riêng, em tập một cuộc sống 3 mẹ con, không để tâm tới anh làm gì nữa. Rồi anh ép em nghỉ làm, kêu ở nhà , gia đình anh không bỏ đói mẹ con em đâu mà đi làm sớm như vậy để người ta nói, còn nếu không có tiền thì xòe tay ra xin. Em cương quyết không nghỉ và anh cáu. Mỗi ngày em đi làm về là anh chì chiết. Anh đuổi mẹ con em đi, xong bảo do em quen thằng khác nên đuổi. Giờ mẹ con em đi, anh chính thức qua lại với cô bồ kia và gia đình anh cũng không nói gì. Anh yêu cầu em là cho anh gặp con nhưng em thà con em không có ba chứ em khổ đủ rồi.
Em không muốn con em có suy nghĩ nào khác khi nó lớn hay phải buồn khi thấy ba nó đi với người khác. Anh có cuộc sống riêng của anh. Mẹ con em không muốn liên quan đến anh nữa. Em không biết em không cho con nhận ba như vậy có đúng không nhưng thà không có còn hơn. Một người ba cắn kẹo lắc suốt đêm cùng cô vợ bé , con riêng.