Mình đang rất tuyệt vọng. Mình chán chồng vì những cử chỉ, hành động, lời nói của con người ấy. Anh ta hơn mình 1tuổi. Hơn 1 năm qua do học tập và do cuộc sống nên 2 vợ chồng không gần nhau nhiều. Rất nhiều lần mâu thuẫn xảy ra.
- Em đang mang thai với chồng người
- Cuộc sống bế tắc khi niềm tin không còn
- Sâu thẳm trong tôi mong con có được mái ấm đủ đầy
Anh là con út, tôi là con gái đầu của bố mẹ. Chính tôi không thể chịu được cảnh chồng tôi không biết làm gì và ăn nói cũng không . Mỗi lần về nhà vợ, anh đều như người vô hình. Ngoài nói chuyện với vợ con thì bố mẹ và các em tôi anh đều như không quan tâm. Họ hỏi gì thì anh trả lời. Có lúc mẹ tôi hỏi anh còn không thèm trả lời. Đến nhà chú chơi anh không biết chặt nổi con gà. Tôi đã rất ngại.
Có thể các mẹ nghĩ tôi đòi hỏi cao ở chồng mình vì nấu nướng là của phụ nữ nhưng thật sự khi bị mọi người nói chồng mày chặt con gà cũng không xong hay chẳng biết ăn nói gì rất rất nhiều lần rồi chính bản thân mình thấy chồng ngồi với bố mẹ mình cả tiếng đồng hồ im lặng không nói không rằng thì mình chịu được không? Sáng ở nhà vợ mà ngủ đến 9h sáng. Ban ngày cũng như ban đêm, chỉ biết nằm dài người trên giường không nói chuyện với ai ngoài vợ con. Dậy sớm hơn thì cũng ngồi và quay lại 1bản mặt và bài ca im lặng. Không lẽ sáng sớm bố mình phải mời con rể đi ăn sáng???
Đã nhiều lần mình nhẹ nhàng khuyên chồng. Hãy gần gũi thân thiện với mọi người trong nhà. Không biết làm gì thì học hỏi rồi cùng mọi người làm để thân thiện hơn nhưng chồng đều không quan tâm. Trong gia đình mình không phân biệt và đàn ông cũng vào bếp bình thường.
Mọi người vào bếp phụ nhau nấu nướng còn chồng mình thì đứng và ngồi nhìn không nói gì cũng không làm được gì. Mình thấy ngại với gia đình vô cùng. Có câu miệng đỡ tay chân, vậy mà chồng mình như người vô hình. Xích mích gì thì anh ta quăng luôn câu im đi! Luôn cho mình là đúng.
Đã 3 lần ở nhà vợ mà bỏ đi. Ở nhà vợ mà như vậy. Có con nhỏ hơn 6 tháng mà cư xử như vậy làm bố mẹ vợ chỉ biết lắc đầu. Thôi thì từ giờ mình tự chăm con của mình vì anh ta mỗi tháng chỉ gửi cho mình được 1-2tr chăm con. Giận nhau anh ta không thèm liên lạc. 1 tháng qua anh ta không thèm hỏi han vợ con. Mình thấy quá chán nản mà phải nói 1 câu có chồng cũng như không. Còn rất nhiều chuyện và giờ mình quyết định sống 1 mình với con.
Mình tin ông trời sẽ không bao giờ triệt đi cuộc sống của mình và con gái mình. Không có đàn ông cuộc sống của mình không bao giờ tệ. Mình sai lầm khi lấy phải người chồng nhu nhược lúc nào cũng để vợ con thiếu thốn lo nghĩ đủ điều.
Cfsmedonthan