Mối tình của mình 9 năm,một đám cưới đình đám diễn ra giữa hai gia đình,một cô công chúa bé nhỏ xinh xắn,mình ngỡ đâu là một người phụ nữ an phận và hạnh phúc…
- Với tôi và con, anh cũng chỉ là hạt bụi mà thôi.
- Em quyết định ly hôn, lựa chọn đó đúng hay sai?
- Con dâu khác máu tanh lòng
Chồng mình là con trai một trong gia đình gia giáo . Bố mẹ chồng làm công an, chồng mình cũng làm công an, chồng là một người sung sướng từ bé, cuộc sống không biết lo nghĩ là gì, vô tư vô tâm, nghiện game, cứoi về hụt hẫng 1, sinh con ra hụt hẫng 10. Sống trong 1 nhà, chung 1 căn phòng . Chồng đi làm về,ngoài việc chơi game, hoặc ôm điện thoại thì không giúp vợ con được gì,ngay cả khi con đau ốm cũng mình mình ngồi ôm con tự chăm. Mấy đêm liền còn chồng thì ngủ khò tới sáng mình đi đâu làm gì,ăn uống như thế nào cũng không được quan tâm . Từ việc nhỏ đến to đều lầm lũi tự làm,nhắn tin quan tâm chồng thích thì trả lời,thích thì không , gọi điện thoại cũng vậy thích thì nghe thích thì bấm bận,không nghe hoặc chặn luôn số điện thoại.
Thời gian gần đây chơi với đám bạn bè xấu, tối nào không trực thì đi bar, hút phê pha , mùa banh bóng vừa rồi thua hơn cả trăm triệu,rồi về quậy mẹ chồng,mẹ phải trả nợ. Chuyện gì đến cũng đến, có bồ bên ngoài . về nhà lơ luôn vợ con , bao nhiêu tiền cũng hết , mua hộp cho con cũng kêu hết tiền. Nhắn tin zalo với gái ngay trước mặt mình,không có sự tôn trọng nào cả mọi người ạ. Ban đầu mình còn khóc tế, rồi năn nỉ, rồi làm căn nhưng cũng bất lực, chồng đi trực rồi đi luôn không về,nhà chỉ là nơi tắm và thay đồ và đi.
Dạo này chơi thuốc về nhiều quá không còn là con người nữa , về vợ chồng cãi vài ba câu, là lao vào đánh mình như điên dại. Bưng luôn cái cánh cửa tủ đồ phang vào ngừoi mình, lôi đầu mình đập vào tường, bao nhiu cái ghế trong nhà là vô ngừoi mình hết. Mình chỉ biết ré lên chứ không kêu la nổi. Cũng không hiểu nổi tại sao con người ấy lại vô tình và tàn nhẫn với mình như vậy.
Cách đây 1 tuần người bạn rất thân của mình và chồng mất, cái đêm hôm đó chồng đi chơi mình gọi trong vô vọng. 50 cuộc điện thoại nhưng không trả lời . Mãi trưa hôm sau mới thấy về,đám tang bạn thân nhưng phần ai nấy đi , phần ai nấy ngồi , chồng ngồi gần mình sợ ngừoi ta thấy. Vô tâm lắm , khuya cũng không thèm đưa mình về , bạn bè đưa mình về, bạn bè khuyên nhủ kêu vợ mày , mày không lo ai lo . Thì trả lời là ” kệ nó”, ở đám tang còn trơ trẽn khoe hình bồ mới cho đám bạn.
Cũng ngày ngừoi bạn thân đó mất,mẹ mình bị tai nạn,nặng lắm gãy xương vai và gãy chân,mình năn nỉ chồng gọi cho mẹ hỏi thăm. Nhưng không gọi , hôm đưa tang về mình hỏi gọi chưa thì trả lời ” cha mẹ mày chứ cha mẹ tao à , khi nào chết thì tính”. Mình chỉ biết nói một từ khốn nạn,thế là bay vô đánh mình thậm tệ.
Mình giờ bị chấn thương cột sống nằm nẹp lưng một chỗ,đêm hôm đó mình ôm con về nhà ba mẹ ở daklak. Mình lấy chồng ở Đồng Nai , con mình 9 tháng rồi , mình chỉ vì đứa con chịu đựng nhưng cảm thấy không chịu đựng được nữa,ba mẹ chồng bế tắc trong việc dạy con trai,mình thì bất lực . Mình ôm con đi với 2 triệu của 3 ngừoi bận thân cho và về nhà . Mình đau cả tâm hồn lẫn thể xác, 9 năm tuổi trẻ và 1 đứa con , chồng mình chỉ vì thú vui của lạ mà bỏ rơi vô tình đến mức tàn nhẫn với mẹ con mình.
Chỉ là không hiểu tại sao lại u mê ngu muội đến mức như vậy, vũ phu , ngoại tình,hỗn láo cả cha mẹ mình lẫn ba mẹ vợ,không có tài mà lắm tật . Mình cũng không phải xấu xí gì , nhưng đau buồn quá các mẹ ạ , nói không thương chồng là nói sai , nhưng cảm thấy quá đau đớn và chua chát cho những gì đã qua. Nhìn con cái ngừoi ta có cha mẹ , nhìn con mình mình rơi nươc mắt.ôm nó về ngoại cả tuần rồi ba nó cũng có thèm hỏi thăm nó câu nào đâu. Mình đau đến mức không khóc được nữa rồi,không biết bao giờ mới vượt qua nỗi đau này ….
Cfsmedonthan