Em chào các mẹ. Em xin các mẹ cho Em ấy kiến về cuộc hôn nhân của Em và đứa bé Em đang mang.
Em 94 và anh 90. Anh đã đi làm, lao động tự do.. Còn em thì vừa học xong. Nói thật Em từ nhỏ Ba me chỉ để cho học. Không bắt làm lụng gì. Nên Em cũng chỉ biết nấu cơm dọn nhà bình thường thôi.Nhưng việc khác em không biết. Em và Anh yêu nhau từ tháng 1 năm 2015. Tháng 5 thì chúng em cưới.
Khi cưới Em đã bầu 3 tháng. Khi yêu nhau thì anh cũng không chiều em. Lúc em có bầu anh cũng không quan tâm nhiều lắm, trước cưới chúng em con cãi vã rất to. Chẳng vì chuyện gì to tát. Chỉ vì Em không đi lấy đĩa CD ảnh cưới. Mà trước mặt mọi nguời. Anh ấy chửi Em là óc cờ hó .
Trước đó anh còn nói với em trong một lần cãi vã. Chỉ vì Em đi tắm không nghe đt khi Anh goi. Mà Anh bảo:
— tao không cần gì nữa. Con t cũng không cần.
Em đã khóc hết nước mắt. Còn từng nghĩ quẩn. Từ khi Em có thai. Anh thay đổi vô cùng. Cư sử không giống trước.như là chuyện đã xong. không phải ngọt nhạt nữa. lúc ấy Em mới hiểu. Đó mới là con nguời và tính cách của a. Đã từng nghĩ không muốn cưới nữa. Nhưng vì đứa con. Em cố gắng.
Trước cưới mấy ngày. Anh đi thâu đêm. không về nhà. Gọi không nghe .tận hôm sau mới về. Bme Em cũng gọi rất nhiều. Anh cũng không nghe. Sau hỏi anh a bảo anh đi chơi điện tử. Anh ấy từ điện tử tới cá độ. Rồi hút hít. Chơi đá. Anh đều có. Những việc này sau cưới Em mới giật mình biết được. Đã quá muộn.
Ngày đầu tiên về làm dâu. Chúng Em ở riêng luôn. Đêm cưới. Em ngủ 1 mình. Còn Anh ôm lấy cái máy tính chơi điện tử. Và cái cần. chơi đá em khóc hết đêm. Biết rằng cuộc sống của em rồi sẽ khổ. Chưa từng biết đá là gì.Nên Em hỏi. Anh nói Anh hút cỏ. Em tin a. Nhưng sau này em mới biết. Anh chơi đá em đã khuyên rất nhiều, nhẹ nhàng, rồi giận dối. Đều vô ích. Anh thậm chí còn không quan tâm và phớt lờ em. co đêm Em bảo Anh đừng hút thuốc nữa Em không chiu đươc.2h đêm rồi. tắt máy đi ngủ.may tính còn để ngay cuối giường.ca đêm Em phải ngửi mùi thuốc.va đèn máy tính sáng.mat ngủ. bầu bì lại còn mệt nữa. Có đêm cáu em rút máy tính ra. Anh bảo em.
— Có biến mẹ lên tầng mà ngủ. chửi này nọ các kiểu.
Đã từ rất lâu anh chỉ gọi cô tôi . Không gọi vợ chồng. một từ em cũng không có. Cô tôi rồi mày tao Em suy sụp. 20 ngày về làm dâu. Ngày nào em cũng khóc Em có bầu Anh chưa từng quan tâm hỏi Em ăn gì Em mệt không Em có nhờ Anh ấy 1 chút việc như bật nước máy ở trên tầng thôi. Anh còn bảo.
— thế tôi lấy vợ về để làm gì. Để chăm sóc chồng không phải để sai chồng, sao cô lười thế
Rồi Anh lại ôm lấy cái máy tính, bữa cơm nấu ra, anh cũng không ăn, cứ chơi điện thoại, nhà chỉ có 2 nguời chỉ mình Em ăn cơm Em không giám nói với bạ me minh là anh như thế. Thi thoảng chỉ giám kêu anh chơi đt muộn, một lần mẹ em gọi cho me chồng em. Bảo ba khuyên anh, nên quan tâm vợ, chơi it thôi, me chồng ra bảo em.
—Con ở nhà nói cho, chồng đi làm, về đưa tiền cho được rồi. Còn bắt nó quan tâm, minh là phụ nữ phải nhin nhục.
Rồi bà gọi cho mẹ em.
—Bảo em không lam ra tiền, tiêu tiền chồng, tiêu hoang.phá hại, ngu dốt, lười biêng . Không cuốc nổi cái vườn trồng rau.bảo me em không biết dậy con.trach gì con bà. Nó làm ra tiền nha chơi, ai nói được nó.
mẹ em chẳng biết nói gì.truoc Bme đã xin việc cho Em ở Hà Nội, nhưng chồng ở Yên Bái . Không cho em đi xa, mẹ chồng cũng không cho đi xa, em bảo xin việc gần nhà, Lương 2.3 triệu, Anh và mẹ chồng chê ít. Rè bửu . Không bỏ Anh ăn cơm, không cho em đi. Lại muốn em ở nhà làm bếp nuôi lợn. Chả nhé cuộc đời em lại gắn với chuồng lợn với rừng vườn cả đời sao ak. Em còn quá trẻ.
Cũng không phải loại bỏ đi em cũng muốn ra ngoài xã hội giao tiếp. Đi làm.
Lúc nào bà cũng đổ là em ăn tiêu hoang nên tiêu hết tiền chồng. Nhưng 1 tháng lương chồng tiêu hết, chỉ đưa em có 2.3 triệu . Mà nguyên tiền điện thoại, tiền mạng, điện nước, xăng xe anh đi làm đã hết 2triệu.
Em thì không biét cuốc vườn.no toàn đá.ma Em còn chưa từng làm vườn bao giờ. Anh i cũng chẳng bao giờ giup em. Mẹ chồng trước đay khi mẹ Em bao là Em không biết làm gì, ba nói về bà dậy, ba chưa dậy em ngay nào đã gọi chửi Bme Em không biet day con Em thì bầu bì mệt mỏi.nhieu lúc dọn nhà từ tầng trên xuống, đau bụng em kêu. Anh bảo.
—có làm gì mà đau.
Bị mẹ chồng Em bảo không biết dậy con, mẹ em ra chơi xem con ở thế nào, vô tính thấy cái cóng chơi đá của anh. Anh vat linh tinh. Mẹ biết anh chơi bời, 1 lần em và mẹ đi thăm nguời ốm. song thấy em mệt. Mẹ xin chồng em và còn gọi xin cả bố mẹ chồng cho Em về nhà chơi . Đã đồng ấy. Hôm truoc 2 vợ chồng cũng vừa cãi nhau em cũng muốn về nhà cho thoải mái.
Anh không nhắn tin hỏi thăm em va con. Cũng chẳng quan tâm. Anh bảo về chơi lúc nào về cũng đc.giận a. Em ở nhà mẹ 1 tối.tới tối ngày hôm sau.Khi Em định về. Anh nt cho bố em. bảo
—Bố bảo con hoài về mà lấy quần áo về mà mặc. (ý bảo em không cần về nhà đó nữa )
Rồi anh nhắn tin cho em bảo sống thấy khổ quá. T viết cho cái đơn. Em không ngờ, nguời chồng em yêu .Và lấy, giờ lại trở thành như thế này. Em đồng ý. Anh viết đơn. Điều đau đớn nhất, là trong lá đơn anh viết. Anh nói, Con chung, không Có. Trong khi em đang bầu. Anh bảo em m muốn giữ thì giữ, không thì m bỏ đi tùy mày. Đau đớn vô cùng. Ba mẹ em thì cương quyết đồng ý cho em ly hôn, vì không muốn con mình khổ. Song với một nguời như thế. Đá thật sư rất nguy hiểm. Em đau đớn. Không muốn con mình không cha. Lúc không suy nghĩ em đã bỏ đi đứa bé.
>>>> Đọc tiếp phần 2: Bỏ con vì sợ con khổ ?
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng