Tôi mang thai trong sự thiếu thốn và đầy những ánh nhìn khinh khi, xem thường, dè biểu, những lời dị nghị nge chói tai. Mẹ tôi phải nghĩ buôn bán vì xấu hổ và mắc cỡ. Tên khốn kiếp làm tôi có thai hèn nhát, vô dụng không về thuyết phục được gia đình bỏ mặc tôi 1 mình chống chọi với cuộc sống..
- Họ chỉ chấp nhận cưới tôi nếu tôi từ bỏ con mình (P1)
- Mẹ đơn thân- Vấp ngã ở đâu thì hãy đứng lên từ đấy
- Mạnh mẽ cùng mẹ gà con nhé.
Anh lại chìa cánh tay ra để cứu vớt cuộc đời tôi, vì gia đình tôi không chấp nhận nên mỗi tháng anh gửi tiền cho tôi sống mà không đem tôi về chăm sóc được,anh chỉ mong 1 ngày đem mẹ con tôi về. Tôi cầm những đồng tiền cực khổ của anh để sống mà tủi nhục và xấu hổ nhưng tôi không thề làm khác được vì tôi muốn con tôi ra đời phải đầy đủ . Tôi ích kỷ , tôi xấu xa . tôi vì mong muốn có một đứa con mà vứt bỏ đi người tôi yêu nhất và cũng yêu tôi nhất.
Tôi mang thai hắn không nuôi tôi nhưng vẫn về ở với tôi. Và tôi cũng không hiểu sao gia đình tôi lại thương hắn. Lúc tôi mang thai hắn vẫn đi quen nhiều phụ nữ khác. Tôi ngậm đắng nuốt cay để con mình có cha, cứ nghĩ khi con tôi ra đời hắn sẽ thay đổi không ăn chơi nữa. Nhưng gian sơn khó đỗi bản tính khó dời, hắn vẫn không thay đổi. Đó là quả báo mà tôi phải nhận lấy. Tôi cam chịu số phận sống như chết rồi dùng tình yêu cũa tôi để cảm hóa hắn.
KHi con tôi được 12 tháng gia đình hắn kêu hắn chở tôi về để bàn chuyện làm đám cưới. Anh vẫn đi theo và nói nếu tôi thấy cuộc sống khó khăn quá hãy về bên anh, anh sẽ vẫn chờ tôi. Tôi đã nge theo gia đình 1 lần nữa vì mẹ tôi nói đàn ông dể tha thứ nhưng không dễ quên. Tôi lại tuyệt tình với anh bước lên xe hoa với người khác. Và cái kết tôi nhận lại với bao sự hi sinh là đánh đập, phản bội. Anh chưa bao giờ dám đánh tôi nhưng tôi lại để 1 người làm cho cuộc đời tôi bước sang 1 ngã rẽ đánh không thương tiếc vì hắn có người phụ nữ khác. Hắn không nuôi con phụ tôi nhưng ra đường nói với người ta là hắn lo hết, đi bêu rêu tôi đủ thứ.
Khi con tôi được 18 tháng tuổi . Tôi phải bỏ con ở nhà và làm bao nhiêu công việc 1 ngày để có tiền trang trải cho cuộc sống của mẹ con tôi. Sáng tôi phải thức dậy sớm chạy 14km để làm kế toán cho 1 npp đồ điện, trưa chạy đi bán đồ điện, tối đến thì quán bar làm thu ngân đến 3h sáng mới về. Tôi chạy khắp nơi để tìm việc. Còn hắn đi làm chỉ để ăn chơi đàn đúm cùng bạn bè, cùng tình nhân,ngồi cười hỉ hả qua ngày hết tháng. Tôi không chịu nổi nưã phải cầm đơn li dị, không ai chấp nhận vì sợ con tôi không có ba, tôi đã dùng cái chết ra uy hiếp để đổi lấy tự do của mình, nhưng may mắn tôi không chết, nằm trên giường bệnh thấy con gái chi chít khắp người vì muỗi đốt,tôi xót xa đến xé lòng.
Hắn ra tòa không chấp nhận cấp dưỡng , tôi cũng đành chấp nhận chỉ mong thoát ly khỏi ngục tù của số phận.Tôi không muốn san sẽ hắn với những con đàn bà khác mà còn phải phụ vụ nhu cầu tình dục của hắn mỗi đêm tối,còn bị hắn đánh đập vì làm phiền dám làm phiền đến người tình của hắn, bị mẹ hắn chửi rủa. Tôi muốn có sức để làm nuôi con của mình.
Biết bao người đến rồi đi, người ta chỉ chấp nhận cưới tôi nếu tôi từ bỏ con mình, nhưng tôi khôn thể làm được điều đó. Tôi không thể sống trong nhung lụa giàu sang mà từ bỏ con mình được. Vì nó tôi đã từ bỏ tình yêu thật sự của cuộc đời mình thì làm sao có thể, tôi thôi chồng ra tự đi lên bằng chính đôi chân của mình chứ không dựa dẫm vào 1 người đàn ông nào như bao người khác. Tôi dùng mồ hôi và nước mắt, sự nổ lực của mình để sống. vậy mà.
Cứ tưởng sau bao đau khổ, khó khăn đã vượt qua cuộc đời của mẹ con tôi có hi vọng nhìn thấy ánh sáng. Nào ngờ giờ đây khi công việc của tôi thất bại, tôi còn phải mang gánh nặng trên vai là gia đình và con gái. tôi như muốn chết đi lần nữa. Tôi đang bế tắc và không tìm ra lối thoát cho cuộc đời. Tôi sẽ phải làm gì để có tiền nuôi con nhỏ và cha mẹ già bây giờ đây . Khi cuộc sống hiện tại ngày càng khó khăn quá đổi, tại sao người ta có thể làm được mà tôi không được kia chứ . Tai sao hắn vẫn sống nhởn nhơ mà không bị quả báo còn tôi thì lại bế tắc như vậy?Ai có thể cho tôi 1 hướng đi không?????
Cfsmedonthan