Bé con yêu thương của mẹ, mẹ lại viết cho em đây. Hôm nay mẹ buồn quá em ạ, mẹ đã khóc, lần thứ 2 mẹ khóc như chưa bao giờ được khóc từ khi mẹ biết em đang hiện hữu trong mẹ.
- Đàn bà à! đơn thân thì đã sao, hãy cứ sống thật rạng ngời
- Mẹ đơn thân hãy tự tìm ánh sáng hạnh phúc cho riêng mình
- Có không giữ, mất đừng tìm
Lần thứ nhất là khi người mà mẹ tin tưởng, người đầu tiên mẹ nói mẹ có em, đã bảo mẹ bỏ em đi, chọn tương lai phía trước của mình. Lúc đó mẹ đau lắm, mẹ đã nghĩ chẳng lẽ mẹ phải làm một tội đồ hay sao? mẹ phải vứt bỏ đi chính giọt máu của mình hay sao? Em chỉ là một sinh linh vô tội, chỉ là có duyên với mẹ nên em đến bên mẹ thôi mà. Người có tội là mẹ, là ba của em, đã không thể cho em một gia đình, một hạnh phúc trọn vẹn. Ba đã không thể ở bên em, đến mẹ cũng chối bỏ em thì mẹ có còn là một con người nữa hay không? Mẹ có thể tha thứ cho bản thân mẹ hết cuộc đời này hay không? Chắc là không đâu, em nhỉ?
Lần thứ hai là khi mẹ nghe phong thanh người ta nói mẹ giữ em lại chỉ để kiếm chác một chút gì đó từ ba em. Mẹ chợt nghĩ, không lẽ mẹ là một con người có tâm tính xấu xa và toan tính đến như thế sao? Em cũng là một con người, em không phải là vật hoán đổi trong bất kỳ một trường hợp nào và đặc biệt em là hạnh phúc của mẹ. Trước kia và bây giờ mẹ không nhận bất kỳ thứ giấy tờ gì mang tên polime từ ba em thì sau này cũng vậy.
Mẹ đã chọn đánh đổi tất cả thanh xuân của mình để trả món nợ từ kiếp trước cho ba em thì mẹ cũng sẽ tự mình nuôi em khôn lớn. Bởi vì em là hạnh phúc của mẹ. Mẹ vẫn nói với mọi người, mẹ đang sống cho cuộc đời của mẹ, mẹ phải biết chịu trách nhiệm với quyết định của mình… nhưng mẹ đã khóc, khóc không phải vì những lời “tiểu thuyết” người ta áp đặt lên con người mẹ mà mẹ khóc vì người mẹ tin tưởng, người mà duy nhất biết rõ về ba em, người đã từng trải qua cuộc sống sgm như mẹ, đã cứa thêm một vài nhát vào trái tim của mẹ. Mẹ không dám chắc nhưng “tiểu thuyết” bắt nguồn từ đâu em nhỉ nếu như không có cốt truyện, phải không?
Mẹ xin lỗi em, mẹ đã hứa với em là mẹ sẽ không khóc, dù có chuyện gì xảy ra. Nhưng mẹ đau quá em à, bỗng nhiên mẹ sụp đổ lòng tin với người khác. Có lẽ cuộc sống vô thường, mẹ không nên tin tưởng vào bất kỳ ai ngoài chính bản thân mình nữa em nhỉ? Em cũng đừng buồn mẹ nhé, vì em, vì mẹ, mẹ sẽ lại sống vui vẻ thôi em à. Bởi vì mẹ luôn mong muốn đem đến cho em của mẹ một cuộc sống tốt đẹp nhất dù em khuyết vuông tròn. Và ba của em cũng luôn mong muốn mẹ vui vẻ mà không cần phải gắng gượng, dù cho điều ba em mong muốn nhất là ba em “được bình an” và “mọi người được bình an”.
Dù cho ba em không còn thương mẹ nhưng mẹ biết ba em rất yêu thương em (có cha mẹ nào mà không yêu thương con mình, em nhỉ?). Em hãy vui vẻ lên nhé, phải phát triển thật đầy đủ, khỏe mạnh. Mẹ sẽ luôn ở đây bên em, em không hề cô đơn và em không chỉ có một mình. Hạnh phúc của mẹ chính là em!
Mẹ luôn yêu thương em, bé con của mẹ <3
Cfsmedonthan