Ngày ấy Tuổi 18 tôi rung động trước anh 1chàng trai bằng tuổi ,khôi ngô hiểu chuyện . Từ ngày anh tỏ tình tôi biết cuộc đời này tôi cần bờ vai của Yêu 3 năm chúng tôi hạnh phúc với 1 đám cưới như ý nguyện. Anh quan tâm chăm sóc và đôi khi là dạy tôi cách sống , bởi bằng tuổi nhưng suy nghĩ cả 2 khác nhau tôi thì trẻ con , anh thì chững chạc.
- Tình nghĩa vợ chồng từ mai sẽ trở thành xưa cũ
- Mẹ ơi mua Ba đi, con muốn ở với ba mẹ cơ
- Quyết định giữ con lại quyết định không hề dễ dàng, nhưng dứt khoát… ?
Rồi điều gì đến cũng đến sau 2 năm hạnh phúc đó là chuỗi ngày tăm tối, gia đình anh và gia đình tôi có quá nhiều hiểu lầm . Anh nghe theo gia đình chọn cách li hôn , tôi đau đớn đến tột cùng hằng đêm chôn mình trong nước mắt. Ừ thì li hôn nhưng chỉ = miệng , bởi chúng tôi chưa hề có giấy đăng kí kết hôn , mỗi lần muốn làm là lại có chuyện nên vẫn chưa hề có. Ông trời cũng giỏi trêu người tôi phát hiện mang thai 5tuần , 22t khát khao làm mẹ trong tôi lớn hơn bao giờ hết. Giữa lúc rối ren thì thiên thần của tôi xuất hiện , phải chăng nó muốn níu chân ba ?
Anh hay chuyện .. cảm xúc lần đầu làm ba cháy bỏng trong anh. Anh hứa sẽ chăm sóc mẹ con tôi, sẽ cùng tôi vượt qua khó khăn trước mặt . Trước sự quan tâm, chăm sóc tận tình . Tôi lại 1 lần nữa tin anh hết lòng , yêu anh hết mực . Tôi gợi ý làm giấy kết hôn để con sau này có giấy khai sinh, anh trả lời gia đình anh không cho. Từ bao giờ người đàn ông đời tôi lại trở nên nhu nhược tới vậy. Tôi thất vọng nhưng rồi lại nghĩ .. Thôi tới đâu hay tới đó. Anh nói anh không muốn phụ thuộc vào gia đình, anh muốn tự làm kiếm tiền để lo cho con. Tôi về ở với ba mẹ ruột , tin tưởng cho anh rời xa để tạo sự nghiệp.
Thời gian đầu tôi nghén đến nỗi không đi đứng, không ăn uống gì được. Ngày nào cũng tiêm thuốc , vô nước biển. Anh vẫn đều đặn quan tâm. Nhưng rồi tin nhắn vơi dần , vơi dần đến nỗi không còn nữa. Anh nói anh bận , anh mệt mỏi lắm không muốn nói chuyện. Vâng tôi vẫn dối lòng rằng anh thật sự bận , anh mệt . Nhưng linh cảm của 1 con đàn bà bụng mang dạ chữa cũng nói cho tôi biết . rằng anh không phải bận đến nỗi 1 tin nhắn cũng không nhắn nổi , rằng anh không mệt đến nỗi quên đi giọt máu của anh từng ngày đang lớn , rằng anh đang vui bên 1 hạnh phúc mới , hạnh phúc cũ anh đã quên. Không cần mẹ con tôi nữa.
Bao nhiêu thắc mắc trong đầu làm tôi trầm cảm, hằng đêm tôi sống trong nước mắt . Rồi tôi cũng chọn cách nói chuyện thẳng thắng tôi hỏi ” anh còn yêu em không ? Còn cần con không ? ” Anh không trả lời. Anh bảo anh mệt mỏi đừng tạo áp lực cho anh nữa, ” em muốn nghĩ sao thì nghĩ , tùy em ” .
Anh biến mất trong cách vô tình như thế. Mặc cho tôi kêu gào trong đau đớn , khóc trong quằn quại . Anh cũng im lặng không quan tâm.
Đã có lúc hận người đàn ông đó mà tôi muốn kết thúc cuộc sống , bởi phá bỏ con tôi không làm được, nên chọn cách cùng chết đi. Nhưng rồi lại hối hận với cái suy nghĩ đó . Tôi muốn thiên thần của mình được chào đời được nhìn thấy cuộc sống , sao có thể vì 1 người không xứng đáng mà cướp đi tồn tại của con. Tôi sống chỉ để Đếm từng ngày , từng ngày được nắm lấy bàn tay bé xíu của con. Được ôm con vào lòng. Dù biết rằng những ngày phía trước mẹ con tôi phải chịu nhiều tổn thương , người đời sẽ cười chồng bỏ mà sinh con, họ nói tôi ngu cũng được, thương hại tôi cũng được, ghen ghét tôi cũng được. Chỉ cần thiên thần của tôi khỏe mạnh là đủ .
Con yêu..chỉ là thiếu 1 cái tên trong tờ khai sinh, chỉ là thiếu tình thương bên nội, thiếu vòng tay của người gọi là ba… Nhưng con của mẹ cũng không được tủi hờn , con phải mạnh mẽ lên , phải ghi nhớ họ đối xử với chúng ta ra sao… Dù mẹ sống trong thiệt thòi tủi hổ chỉ cần có con là mẹ quên hết , quên mọi oán hận , quên cái cách họ vứt chúng ta ra khỏi cuộc đời họ, quên những ngày 1 mình mẹ phải vượt qua chông chênh cuộc sống , quên những đêm 1 tay ôm bụng , 1 tay lau nước mắt… vì con mẹ sẽ cố gắng cười nhiều hơn , yêu cuộc sống hơn.
Người ta cứ bảo không sai , Phụ nữ thông minh xinh đẹp không bằng may mắn. Lấy chồng Chúng ta chỉ biết cầu may mắn thôi . Với tôi không được may mắn , nhưng vẫn hạnh phúc vì còn niềm tin trong cuộc sống này dù là mẹ đơn thân.
Phụ nữ, đã sinh tồn trong xã hội này thì cần phải mạnh mẽ hơn bất cứ ai. Mạnh mẽ để bảo vệ mình! Mạnh mẽ để nuôi con khôn lớn dù có hay không có sự “xuất hiện” của người đàn ông .
Bình luận bị đóng