Bây giờ em chưa phải là một người mẹ đơn thân nhưng giờ em cũng đang rất bế tắc và trong đầu em chỉ muốn mình có thể làm một người mẹ đơn thân thôi các mẹ ạ. Em năm nay 27 tuổi. Em và chồng cưới nhau được hơn 1 năm, có con trai được 7 tháng rồi nhưng vợ chồng em không có hạnh phúc.
- Tại sao anh nỡ đối xử tàn nhẫn với mẹ con em như thế?
- Cưới chồng ư! Chồng chỉ có cái danh vậy thôi.
- Buông tay ngay lúc này hay cố gắng níu giữ vì con
Chồng em là một người tính gia trưởng và có rất nhiều tật xấu. Em và chồng cưới nhau mà không có tình yêu, chỉ gặp nhau được 3 tuần là cưới, về sau em mới phát hiện ra tính cách của chồng. Chồng em làm ở trong nam, em ở quê cùng với bố mẹ chồng.Từ khi em có bầu về quê đến giờ, em chỉ ở nhà nuôi con, không có việc làm, bố mẹ chồng cũng làm ruộng nên cuộc sống rất vất vả.
Nhưng chồng em không hiểu cho em, suốt ngày chửi em ăn bám, chửi em rất thô tục, thậm chí đuổi em ra khỏi nhà. Em đã nhẫn nhịn nhiều lần rồi nên anh ta cứ được nước lấn tới nhưng giờ em không chịu nổi nữa. Anh ra quá đáng quá thể, đi làm mấy tháng rồi không gửi tiền về nuôi con mà em nói rồi anh ta chửi em, bảo em ôm con biến khỏi nhà đi, coi như anh ta không có gì cả. Anh ta nói viết đơn ly hôn rồi gửi về cho em kí.
Em tức quá, em nói “được thôi” nhưng giờ em biết đi đâu đây hả các mẹ? trong người em không có tiền,không có công việc. Nhà ngoại thì ông bà gần 80 tuổi rồi, rồi không giữ được con nữa mà ngoại cũng vất vả nên không có tiền mà để con cho ông bà nội thì em thương con. Giờ em không biết mình nên chịu đựng hay nên ra đi để giải thoát cho mình. Bây giờ em cũng đang rất cần việc làm. Qua đây em mong các mẹ đọc được bài này nếu biết chỗ nào có việc làm thì giới thiệu cho em. Cảm ơn mọi người nhiều.
cfs: nguyenthinhuy2203@gmail.com