Em trở thành mẹ của 1 cu cậu trong khi em mới 18 tuổi. Khi biết em có bầu gia đình em phải tới quỵ luỵ trước gia đình bố bé để em có chồng con em có bố. Nhưng khi tới gặp họ sỉ vả vào người thân em, họ không chấp nhận cháu bắt em bỏ khi bé đã được 26 tuần.
- Cám ơn bác, con “chửa hoang” nên toàn phải thế
- Tủi thân vì không cho con được gia đình trọn vẹn
- Có phải mẹ đang phải trả giá
Áp lực từ gia đình bố bé không được phép nhận con dù em có như thế nào. Gia đình và chính em phải chịu cảnh tai tiếng mẹ không dạy được con để con hư hỏng còn em không chồng mà chửa. Dù khó khăn nhưng em không thể bỏ bé đi được.
Hứa hẹn đủ mọi thứ để rồi giờ còn mình em. Em sẽ cố gắng làm 1 bà mẹ đơn thân dù khó khăn như thế nào nhưng em sợ con em không có bố. Em sợ khi bé biết sẽ oán hận mẹ nó. Em sợ con em buồn tủi.
Hiện tại bé nhà e cũng chào đời bởi 1 tình yêu quá giới hạn nay hơn 1 tháng rồi. Bây giờ bố bé xuất hiện xin lỗi mẹ con em và mọi người. Nhưng gia đình đó vẫn không chấp nhận con và em. Bố bé quyết định xin phép nhà em cho 2 đứa ra ngoài ở. Với 2 đứa trẻ con 18 tuổi thêm 1 nhóc nữa thì chúng em nên ra ngoài sống không ? Ngoại và mọi người đều khuyên em nên ra ngoài bố bé nuôi. Em có nên tha thứ và ra ngoài tạo dựng cuộc sống riêng không ạ?
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng