Em là mẹ đơn thân có một bé trai 5 tuổi. Cuộc sống thật chẳng dễ dàng gì, cứ nghĩ với một trái tim đầy vết xước đau thương thì em sẽ chả đủ can đảm để yêu thêm một ai nữa.
- Ai cũng bảo tôi dại dột, không nghĩ cho con khi quyết định ly hôn
- Xin lỗi con vì mẹ đã ích kỷ chỉ nghĩ cho riêng mình
- Tôi đã bắt đầu hành trình làm mẹ đơn thân đầy cay đắng như thế
Vậy mà khi gặp anh em lại thấy trái tim mình ấm áp vui vẻ hẳn lên thế là chúng em yêu nhau. Anh nói với em là anh và vợ sống ly thân 3 năm rồi chỉ đợi con anh vào lớp 1 thì sẽ ly hôn, bọn anh không còn chút tình cảm gì mọi thứ ràng buộc chỉ là trên giấy tờ mà thôi. Em tin. Bằng chứng là sống với hơn 1 năm anh luôn yêu thương và chăm sóc mẹ con em, anh hầu như không về nhà . Em cứ mù quáng như thế cho đến khi vợ anh ta phát hiện ra chuyện em với anh ta và em đang mang thai gần 3 tháng. Chị ta quay ra chửi rủa và xỉ nhục em, đăng cả lên fb nữa, rồi người nhà nhà chị ta ngày ngày gọi điện chửi bới doạ nạt em, em không biết chuyện gì đang xảy ra với mình vì biết họ chưa ly hôn thì họ vẫn là vợ hợp pháp họ vẫn có quyền.
Em gặp anh và nói chúng em chấm dứt mọi quan hệ ở đây và yêu cầu anh dọn đồ đạc ra khỏi nhà em.kể từ đó em không hề liên lạc hay qua lại gì nữa vậy mà họ không để em yên khi con em được gần 3 tháng họ thuê đầu gấu doạ nạt em, gọi đt cho mẹ của em nói nếu em không phá thai thì sẽ cho người làm em xảy thai. Cả nhà em lo lắng mọi người người khuyên nhủ rằng em nên bỏ đứa bé, nhưng con em nó lớn rồi đủ hình hài rồi sao em có thể??? Sao họ lỡ làm thế. Em gọi cho vợ anh ta cầu xin nói em đã không liên hệ gì nữa rồi em sẽ chuyển đi nơi khác sống, thậm chí là đi hẳn nước ngoài sống.
Vậy mà họ không tha cho em, họ đuổi cùng giết tận một sinh linh bé nhỏ ép nó phải chết. Ngày chị ta đưa em đi ép em phá thai em đã quỳ xuống cầu xin van nài như một con chó chờ chủ bố thí chút lòng thương hại, nhưng chị ta không tỏ ra một chút lòng chắc ẩn tình người nào, chị ta cầm đt lướt fb mặc cho em đang quỳ gối cầu xin. Ôi em hận, em hận vô cùng tận mà thương đứa con trong bụng nên em vẫn cố quỳ, chị ta cười rồi nói với bác sỹ và cả bv rằng cô ta ngủ với chồng tôi có thai nên đứa bé không được sinh ra. EM vẫn mặc kệ sự cười cợt khinh rẻ của mọi người mà quỳ ở đấy nhưng không được.
Chị ta dắt em vào phòng phẫu thuật và đứng đó nhìn vì sợ bác sỹ thương em mà lừa chị ta. Ôi thương đứa con bé nhỏ của mình, nó có tội gì đâu, lỗi là do người lớn chúng ta sao bắt nó phải chịu??? Vậy là họ ép em phá thai xong không lời hỏi han họ để em nằm ở đó rồi quay mặt ra về. E hận, cả đời này em hận đến lúc chết cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho hành động đó của họ. Tối hôm đi phá thai về anh có đến gặp em và nói rất nhiều chuyện nhưng em nói giờ em không muốn liên quan gì đến anh nữa xin anh tự trọng đừng làm phiền em.
Vậy mà chuyện qua được 2 tháng rồi nhưng hễ vợ chồng họ có chuyện gì thì vợ anh ta lại lôi em ra chửi bới. Anh ta ngủ riêng phòng chị ta cũng chửi là do em nên nó mới thế? Anh ta cãi lời bố mẹ kiên quyết ly hôn thì chị ta doạ sẽ không để em yên, sẽ cho em biết thế nào là lễ độ, anh ta đưa đơn đơn phương ra toà thì người nhà chị ta làm ở toà án nên gọi điện cho chị ta chị ta lại doạ sẽ để em và gia đình em không ngóc đầu ở cơ quan được. Biết anh ta yêu em và không muốn chung sống với chị ta nữa nên chị ta trút hết cả lên em dù giờ em không còn liên quan gì nữa. Sao họ lại vô lý như vậy được hả mọi người????
Giờ đây mỗi đêm ngủ là em lại cứ nằm mơ thấy một thằng bé người tím tái và chằng chịt vết thương đứng nhìn mình, em không ngủ được, thật sự không ngủ nổi. Thương con, thương con mà đành bất lực. Thương chính cho cả mình . Vừa đọc trên này có bạn đang muốn nguyện làm người thứ 3 suốt đời nên tôi kể câu chuyện của mình cho bạn đừng u mê như vậy nữa.
Bạn còn trẻ chưa gia đình hay con cái vậy đừng tự huỷ hoại bản thân mình và gia đình mình. Hi vọng từ câu chuyện của tôi có thể cho bạn rút ra được bài học” đừng bao giờ làm người thứ ba”.
Cfsmedonthan