Nhìn bên ngoài chắc mọi người sẽ nghĩ mình và chồng đang rất hạnh phúc lắm.. Đúng! lớp vỏ đó do mình tạo ra vì mình chỉ muốn người khác nghĩ tốt về chồng mình ..
- Cuộc đời này không đơn giản như em nghĩ!
- Ngày con sinh ra đời là ngày hạnh phúc nhất đời mẹ
- Sau này, con có trách mẹ khi không cho con mái nhà trọn vẹn?
Quen anh từ khi học lớp 10, gia đình không chấp nhận và ngăn cản 2 đứa nhưng vì yêu anh mình tìm đủ mọi cách để thuyết phục gia đình. Thi xong tốt nghiệp 2 đứa chính thức về chung 1 nhà,1 năm đầu sống trong hạnh phúc và niềm hạnh phúc ấy được nhân lên khi con gái yêu chào đời..Vì hoàn cảnh nên vợ chồng mình chuyển về nhà mẹ đẻ mình sống. Nhưng công việc không được thuận lợi nên được 1 năm thì vợ chồng mình chuyển về quê anh..
Từ 2 năm trở về đây, anh không còn là anh nữa, ăn chơi bạn bè thâu đêm suốt sáng, bỏ mặt vợ con và những cuộc vui của anh đều không có mình. Lúc say anh như 1 con thú hoang, nói năng thô lỗ, sỉ vả nặng nhẹ. Có những lần vợ chồng cãi nhau, anh còn đánh mình nhưng chưa 1 lần mình hé răng với gia đình vì mình nghĩ anh say nên mới như vậy. Cứ thế mình tha thứ cho anh hết lần này đến lần khác nhưng ngựa vẫn quen đường cũ. Bao nhiêu lần vì con mà cố gạt đi nước mắt để cho con có gia đình trọn vẹn như bao đứa trẻ khác..
Hôm nay, mình không thể nào chịu nổi được 1 con người như vậy, mình muốn li hôn nhưng chưa biết phải nói như thế nào với gia đình mình. Mình thương ba mẹ, không muốn ba mẹ mình phải buồn và rơi 1 giọt nước mắt nào vì mình nữa. Ba mẹ đã vất vả nhiều rời, giờ chỉ muốn nhìn thấy con cái được hạnh phúc..Mong mọi người cho mình 1 lời khuyên…