Chiều đi làm về thảnh thơi thong thả đón baby ở nhà chồng cũ, hôm nào có việc bận yêu cầu anh cùng đi cà phê sẵn mang cho em mượn cái máy tính, anh chơi với baby để em làm việc. Nếu hôm nào không bận việc thì đi tập rồi về đón baby, mẹ con dành thời gian cho nhau xong cùng nhau đi ngủ.
- Mẹ hạnh phúc khi có con , mẹ yêu con
- Nếu được chọn lại mẹ vẫn lựa chọn như ngày hôm nay.
- Cố lên con trai! Mẹ sẽ cùng con vượt qua thử thách này.
Baby ngủ sớm nên mình còn được viết lách, đọc sách, gọi điện thoại cho mẹ. Cái việc rảnh đời nhất mà chưa bao giờ em tin mình có thể lại được làm cho bản thân mình như thời con gái là lên mạng sưu tầm kiểu móng tay, đi tắm đủ lâu để tẩy tế bào chết và đêm đêm đắp mặt nạ dưỡng chất. Tiền làm ra muốn tiêu gì thì tiêu, cho ai thì cho, mà lỡ em không có tiền thì người ta cũng tặc lưỡi bảo nó single mom nên túng thiếu là đúng rồi.
Còn nhớ từng có một thời đi làm về là tất bật cho con bú xong lao xuống nhà nấu ăn, nấu ăn xong dọn cơm, dọn cơm xong vừa bế con vừa ăn, ăn xong rửa chén. Rửa chén xong chưa được thở, chưa được tắm phải dỗ con ngủ. Dỗ con ngủ xong là tắm, tắm xong là mắt hết muốn của mình. Không kịp giải trí hay trò chuyện gì, không được tập thể dục, không được đi đâu, không được viết lách, đọc sách. Mà hồi đấy em có nhờ một bác ở cùng làm việc nhà đỡ đi rồi ấy. Không có bác ấy chắc em khỏi cả ngủ. Thế thì đã thấm vào đâu, chỉ ít lời thì thầm to nhỏ giữa các thành viên còn lại trong nhà, thì chồng bỗng nhiên mặt nặng như cái bị, giọng thì đanh như cái đe lò rèn.
Em đi làm em mệt đến thở đàng lỗ tai, mà em không biết hôm nay hay hôm mai tai hoạ ập xuống đầu. Đi làm kiếm tiền vất vả như con trâu, về nhà thân mình không tự lo chã ai quan tâm, chỉ có mình lo cho một lượt từ trên xuống dưới. Đến ông phật không có miệng mà em còn phải lo cả bông cúng, nhang đèn, hoa quả để hầu, thì còn cái gì không đến tay em? Thế mà nào có được thương, đôi hôm một bữa chồng mặt dài như cái thuổng, giận cái gì giận hoài, gây hoài. Việc nhà không ai lo cứ nhè đầu em lo như là nô lệ bị đày.
Mệt đến mức nghĩ chứ hay để mẹ con hai người một thế giới riêng chứ em làm vợ mà cứ vì bị ghen tuông rồi hành em như vợ lẽ vợ hờ, tai bay vạ gió suốt ngày tâm trạng đâu để làm việc kiếm tiền nuôi con nữa? Em là em cũng mấy cái bằng đại học, tư tưởng khá là tiến bộ, đầu óc cũng lanh lợi lắm, nhưng em nói thật em không cãi số được. Bước vào hôn nhân xong em thấy em có chồng mà không có nơi nương tựa, em thành chỗ dựa cho hết thảy mọi thứ trong nhà. Sinh ra làm đàn bà sao em thấy mình thiệt thòi đủ thứ. Chỉ vì kém quá chịu đựng không đủ lâu, nên bây giờ em phải cô đơn lẻ bóng. Nhưng cuộc đời thì sung sướng vô vàn vì không bao giờ phải thấy bất an, không phải sợ kết thúc mỗi ngày là một trận cãi nhau, ôm cái tức anh ách lên giường đi ngủ.
Bây giờ chỉ có mộng đẹp với niềm vui thôi. Chã nhẽ lại cổ suý hãy làm single mom như em. Có yêu nhau thì cứ thể hiện a bê xê các kiểu xong ai về nhà nấy. Chứ về một nhà lại chán đẩy nhau ra. Đàn ông xứ này nào biết tiếc ngọc thương hoa, đàn bà phải biết tự thương mình trước khi quá muộn. Em là em ủng hộ li dị văn minh, single mom có lòng tự trọng. Không sống được với nhau thì nên tử tế cho con nó nhờ. Em xin thề trước 5000 anh em facebook của em là em sẽ yêu vợ mới của ba con bé – mẹ kế hay là dì ghẻ của baby em không thua gì yêu chính mình, vì em hiểu rõ giá trị của một người đàn bà khi có gia đình, họ lo toan đủ nhiều để xứng đáng được tôn trọng và yêu thương.
Em không được may mắn nâng khăn sửa túi cho người em yêu suốt đời nó là một nỗi đau. Nên làm ơn đừng có thánh nào vào chửi em single mom còn khoe khoang này nọ. Cho em tự hào về mình chút đi, vì em không khiêng nổi bức tượng đài hi sinh của phụ nữ Việt Nam thì em cũng cư xử đủ tử tế để có được một mối quan hệ chồng cũ – vợ cũ – con chung rất văn minh lịch sự.
28-8-2016 By Julia Le
Single mom – kinh doanh và viết lách nuôi con – luôn dành cho đời sự tử tế .