Suốt 22 năm ngồi trên ghế nhà trường tôi không hề yêu ai. Khi ra trường với năng lực của mình tôi nhanh chóng tìm được công việc phù hợp. Rồi tôi quen anh một người học sư phạm ra thất nghiệp. Anh hát hay đàn giỏi rất vui tính. Tôi bị anh cuốn hút tôi đi đâu anh cũng theo đi cùng.
Có những ngày trời nắng nóng 40 độ anh vẫn đứng chờ tôi ngoài ngõ cả ngày chỉ để gặp tôi. Những lúc tôi biếng ăn anh bón cho tôi từng thìa. Rồi tôi yêu anh anh vui sướng dẫn tôi về nhà, gia đình anh thấy tôi gia đình giàu có lại có công việc ổn định nên rất yêu quý. Nói thật món ăn ngày tết của anh không bằng nhà tôi ăn bình thường. Bố mẹ anh bảo năm nay năm tốt thôi thì cưới đi.
Được anh hết mực yêu thương quan tâm chiều chuộng cộng với sự ủng hộ của gia đình anh. Tôi ngã vào vòng tay của anh mà không hề nghi ngờ. Sau 4 tháng anh bắt đầu chì chiết tôi vì sao chưa có thai, anh bảo ba mẹ anh chê tôi xấu không biết ăn nói làm gì cũng không xong giống cành đào lá ngọc không phù hợp với anh. Rồi ngày nào anh cũng chì chiết tôi cái này cái nọ. Đến một ngày anh bảo với tôi yêu như thế đủ rồi hãy xem như yêu xong rồi. 6 tháng không có thai chắc tịt rồi.
Nói một cách dễ dàng tôi không muốn chia tay vì còn yêu anh nhiều. Anh bảo với tôi thật ngu ngốc khi yêu một đứa còn trinh , để giờ rắc rối. Anh khoe luôn thành tích sinh viên ngủ với hàng trăm đứa, sống thử với hai đứa mà không đứa nào chia tay, níu kéo. Quá ê chề tôi trở về như cái xác không hồn. Ngày qua ngày sống trong nước mắt rồi hôm nay sau 17 ngày chia tay tôi phát hiện ra mình có thai. Tôi có nên nói với anh không hay nên im lặng âm thầm nuôi con ?
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng