Hiện nay tâm trạng của em đang rất rối bời? Trong đầu em luôn có những câu hỏi có nên bỏ lại tất cả chỉ ôm con theo không? Hay chịu đựng để sống tiếp, để con có cuộc sống của cả bố và mẹ? Có thể nghe câu chuyện của em mọi người có thể nói em sướng quá hoá rồ vì nhiều người muốn có cuộc sống như em mà không được.
- Nhật ký đau đớn của bà mẹ đơn thân!
- Đã coi nhau chả ra gì thì sống cũng không hạnh phúc
- Tương lai rộng mở cho mẹ đơn thân lạc quan
Em năm nay 27 tuổi có 1 bé trai 28 tháng và 1 em bé đang trong bụng 7 tháng ( siêu âm là con gái ạ). Hiện tại đang sinh sống ở Hà Nội, có căn chung cư rộng hơn 74m2, nội thất không thiếu thứ gì cả. Có xe hơi 7 chỗ, chồng em 33 tuổi lương tháng trên dưới 20tr. Nghe đến đây thôi chắc mọi người nghĩ cuộc sống như vậy chắc mọi người sẽ nói em còn khổ sở gì mà ly dị phải không ạ? Thực sự là em bế tắc nên mới cần lời khuyên ạ. Người ta nói phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng, cuộc sống mới bước vào hôn nhân của chúng em thực sự là hạnh phúc khi có cậu con trai kháu khỉnh, chuyện chẳng có gì phải nghĩ khi gia đình em mua nhà, mua xe. Khi em có bầu em bé thứ 2 chồng em bỗng nhiên thay đổi.
Không còn quan tâm lo lắng cho vợ nữa, bọn em cũng ngủ riêng gần được 1 năm rồi, cũng thỉnh thoảng có gần gũi nhưng rất ít vì anh đi suốt, chỉ có 3 mẹ con ở nhà, nếu về anh ấy cũng ngủ ngoài sofa. Em không biết anh có bồ bên ngoài hay không nữa nhưng em thực sự không chịu đượ sự vô tâm của anh. Khi em hỏi anh chỉ bảo áp lực công việc nên hay cáu gắt như vậy, nhưng em thấy anh hay tụ tập bạn bè rượu chè nhiều hơn. Em mang bầu bé thứ 2 này vì sức khoẻ yếu, em bị thiếu máu nhược sắc, thiếu calci, suy nhược cơ thể, tụt huyết áp. Nên rất mệt mỏi lại cộng thêm chăm con nhỏ và đi làm nữa.
Từ lâu rồi anh không đưa tiền hàng tháng cho vợ, mọi sinh hoạt chi tiêu hay tiền học cho con em đều lo hết, nói anh đưa tiền thì kêu không có, trong khi đó e mthấy hàng ngày anh vẫn rút vài triệu để tiêu. Có lúc hoá đơn thanh toán nhậu nhẹt hát hò gần chục triệu.
Các chị biết ở Hà Nội chi tiêu đắt đỏ như thế nào mà lương em tiết kiệm lắm cũng chỉ lo đủ thôi. Con ốm hay thuốc của mẹ cũng mất vài triệu rồi. Em có thể lo được nhưng em cần sự quan tâm và trách nhiệm của chồng. Giờ anh ấy đi sớm tối như vậy, theo các chị em phải làm sao ạ?
Có nhiều đêm em khóc lắm, biết là mang thai không nên suy nghĩ nhiều và không được khóc nhưng tủi thân lắm ạ. Có khi em còn có suy nghĩ là ôm con bỏ đi thật xa cho anh hối hận nhưng lại không làm được.
Bình luận bị đóng