Đây là nhật ký của mình 4 năm trước. Hiện tại baby mình đã gần 4 tuổi.Cuộc sống hơi khó khăn nhưng bây giờ mình là Single Mom hạnh phúc. Mình muốn chia sẻ cùng các Mom đang đứng giữa tâm trạng như mình 4 năm trước.Cố lên các Mom nhé. Điều gì tuyệt vời nhất ?- Chắc chắn là Trở thành Mẹ là điều tuyệt vời nhất.
- Con là thiên thần cứu rỗi cuộc đời của mẹ
- Là một người phụ nữ bản lĩnh thì không cần phụ thuộc vào đàn ông!
- Nhật ký đau đớn của bà mẹ đơn thân!
Thế là mẹ đã sắp làm mẹ. Mẹ nghĩ cha con vui lắm khi biết tin này. Nhưng không. Ngày hạnh phúc vô bờ ấy mẹ lại như sụp đổ khi cha con từ chối hình hài bé nhỏ nằm trong bụng mẹ.
Mẹ chỉ muốn nói rằng Mẹ yêu con nhiều lắm. Mẹ sẽ làm tất cả vì con.
Hà Nội, ngày… tháng… năm…
Mẹ biết sự hiện diện của con vào đúng ngày Hà Nội lạnh giá nhất của năm nay con à. Hạnh phúc vô bờ thấy con bé xíu trên màn hình siêu âm.Vậy là Mẹ đã mang trong mình một thiên thần bé nhỏ rồi đấy. Thế là Mẹ đã sắp làm Mẹ. Mẹ nghĩ cha con vui lắm khi biết tin này. Nhưng không. Ngày hạnh phúc vô bờ của Mẹ như sụp đổ. Khi mẹ cần biết bao bờ vai của cha con, cần một bàn tay nắm chặt lấy tay và ánh mắt nhìn trìu mến thì cha con đã từ chối hình hài bé nhỏ nằm trong bụng mẹ. Cha đã từ chối con khi con chưa thành hình.
Hà Nội, ngày… tháng… năm…
Vậy là Con của Mẹ được hơn bốn tuần rồi đấy. Mẹ đếm từng ngày con à. Từ khi có con Mẹ đã sống trách nhiệm hơn. Trước Mẹ lười ăn lắm. Nhưng có con Mẹ tự nhủ ăn vì con. Đi xe máy ngày trước Mẹ len bừa không cần biết ổ gà ổ voi giữa đường mà chỉ cần có thể qua được là Mẹ phóng qua, thậm chí len lên vỉa hè đầy đá chởm chởm. Nhưng hôm nay có con nhắc Mẹ rằng Mẹ cẩn thận nhé. Với 1 cái gì trên cao ngày trước mẹ nhảy tưng tưng lên để lấy. Có con Mẹ cẩn thận đi tìm bằng được cái ghế kê lên. Ngày chưa có con Mẹ ngồi trước máy tính cả ngày thậm chí từ 8h sáng đến tận 12h đêm trừ lúc nghỉ để ăn. Có con Mẹ ngủ sớm hơn sợ con mệt. Đấy con yêu à! Con đã làm thay đổi Mẹ nhiều Con biết không? Mẹ yêu con lắm.
Hà Nội, Ngày… tháng… năm…
Hôm nay Mẹ và Cha con cãi nhau. Cha không muốn có con. Cha đã muốn vứt bỏ con đi nhưng Cha con không dám đưa Mẹ đến bệnh viện vì lý do… Cha con nói cuối năm cha gặp cái hạn lớn. Cha con sợ Mẹ chết làm ảnh hưởng đến cha con. Nhưng sâu thẳm trong lòng cha con chỉ muốn con đừng tồn tại. Và Mẹ đã trả lại Cha con nhẫn cưới, trả lại tất cả. Mẹ về quê trong nỗi đau… Mẹ mang theo con. Cả cái Tết Mẹ chìm trong nước mắt.
Nghệ An, Ngày….
Hà Nội, Ngày…
Cha con hẹn gặp Mẹ ở Hà Nội để nói chuyện con à. Cha nhìn thẳng vào mắt Mẹ hỏi Mẹ cần bao nhiêu tiền cứ cho Cha con 1 con số cụ thể. Cha muốn đưa Mẹ đến bệnh viện để bỏ con. Cha không muốn con làm ảnh hưởng cuộc sống sau này của Cha. Cha con không muốn con biết sự tồn tại của Cha nếu Mẹ giữ con lại. Mẹ đã khóc và đã đau đớn hứa với Cha con Mẹ sẽ đi khỏi Hà Nội. Mẹ sẽ không làm ảnh hưởng đến Cha con. Cha con không cần Mẹ, không cần con. Đành thế, đó là số phận. Mẹ ngậm đắng sẽ mang con chạy trốn.
Hà Nôi, Ngày…
Ngày cuối cùng Mẹ lên trường nộp đơn thôi học, và mua vé máy bay rời khỏi Hà Nội. Vậy là Mẹ sẽ rời xa nơi Mẹ gắn bó gần 10 năm nay con à. Mẹ dọn dẹp đồ đạc và vô tình chạm phải hóa đơn mua nhẫn cưới. Lòng Mẹ quặn đau, tất cả cho vào sọt rác. Mẹ chỉ cần con mà thôi.
Hà Nội, Ngày…
Ngày cuối cùng ở Hà Nội rồi đó con à. Tạm biệt tất cả, Mẹ con mình ra đi đến 1 nơi xô bồ hơn nhưng hi vọng Mẹ sẽ quên được tất cả. Ở nơi đó chỉ có tình yêu thương của Mẹ dành cho con. Mẹ xin lỗi con, Mẹ hứa đây là ngày cuối cùng Mẹ khóc.Mẹ đã khóc hơn 2 tháng qua, khóc quá nhiều. Người ta bảo có thai không được khóc, em bé sẽ buồn lắm. Mẹ xin lỗi vì 2 tháng qua Mẹ không có gì ngoài nước mắt dành cho con – thiên thần bé nhỏ của Mẹ.
Sài Gòn, ngày… tháng… năm…
Mẹ rời khỏi Hà Nội ngày lạnh giá, nhiệt độ chỉ tầm hơn 10 độ. Đến Sài Gòn cô tiếp viên thông báo nhiệt độ ngoài trời 32 độ. Mẹ choáng váng vì cái nắng gay gắt. Ai cũng bảo Sài Gòn dễ sống, nhưng Mẹ thì không Mẹ đã ốm hơn 1 tuần.
Sài Gòn, ngày… tháng… năm…
Sáng nay đi khám Mẹ òa khóc khi thấy con đã thành hình. Con ngoan lắm, con nằm ngoan trọng bụng Mẹ. Vậy là con được hơn 3 tháng rồi đấy con yêu à. Con đang lớn lên từng ngày, Mẹ cảm nhận rõ điều đó. Chính hôm nay Mẹ lại nhận được tin đau đớn của Cha con nhắn tin cho bạn của Mẹ là Cha con tức giận lắm khi biết Mẹ giữ con lại và tỏ ra rất ân hận vì đã không mạnh tay đưa Mẹ đến bệnh viện bỏ con khi Mẹ đang ở Hà Nội. Nếu bỏ đi rồi thì bây giờ Cha con rảnh nợ.
Nhưng không sao con à. Con đã bình yên. Có Mẹ che chở con rồi không ai được tước đi quyền sống của Con. Và cũng từ ngày Mẹ không dấu sự hiện diện của con có rất nhiều người tỏ ra cảm thông chia sẻ gọi điện hỏi thăm Mẹ. Có người vì tò mò muốn gọi lấy thông tin để trở thành câu chuyện ngồi lê đôi mách của họ. Người tỏ ra chua xót… Bắt đầu những lời thị phi dành cho ông Bà ngoại, họ bóng gió ông Bà nuôi Mẹ học hành nhiều cũng đến thế mà thôi. Người thì đã khóc vì xót xa… Mẹ đã không nói được 1 lời xin lỗi ông Ngoại con, Mẹ không thể. Mẹ chỉ có thể khóc chứ không nói được. Mẹ nhắn tin cho ông con. Và tin nhắn trả lời của Ông lại làm Mẹ khóc nhiều hơn. Ông nhắn là Ông luôn ở bên Mẹ. Ông thương Mẹ nhiều lắm. Không 1 lời trách móc con à. Mẹ con mình nợ các Dì, các chú, bạn Mẹ nhiều, nợ bà Ngoại, nợ bác gái con nhiều nhưng người nợ nhiều nhất là ông Ngoại con. Mẹ con mình phải sống tốt để đền đáp con nhé.
Sài Gòn, ngày… tháng… năm…
Hôm nay Sài Gòn đổ mưa, 2 Mẹ con mình đã khóc, nước mắt tủi phận xen lẫn hạnh phúc vô bờ. Mẹ biết sau này Mẹ sẽ đối diện với câu hỏi lớn của con: “Cha con đâu”. Nhưng con à! Hãy ngẩng cao đầu kiêu hãnh. Con có Mẹ. Mẹ sẽ che chở cho con. Chiều qua bà Ngoại con có kể cho Mẹ nghe câu chuyện về cậu học trò nhỏ bé của Bà. Bà Ngoại con kể trong lớp Bà mới nhận có 1 cậu bé khôi ngô lắm, cậu học giỏi và chữ viết rất đẹp. Bà đã chọn cậu bé đó đi thi vở sạch chữ đẹp nhưng lại có 2 cái nhãn vở chưa dán. Bà bảo cậu về nhà nhờ Bố dán hộ cho, cậu bé đó đã cúi mặt xuống bàn im lặng, Bà không hiểu chuyện gì, sau đó bà mới biết cậu bị Bố bỏ rơi sống với Mẹ và ông Bà Ngoại. Mẹ biết rồi có ngày con của Mẹ cũng sẽ rơi vào trường hợp tương tự. Nhưng con à! Hãy ngẩng cao đầu và kiêu hãnh con nhé. Con đã có Mẹ. Mẹ yêu con! Ngày xưa lớp Mẹ học cũng có 1 chú không có Bố bên cạnh nhưng chú luôn học giỏi nhất lớp là thần tượng của rất nhiều bạn trong lớp Mẹ. Bây giờ chú ấy đã tốt nghiệp Đại học đã đi làm và khá thành đạt. Con của Mẹ chắc chắn sẽ thế.
Sài Gòn, ngày… tháng… năm…
Vậy là thiên thần nhỏ của Mẹ gần 4 tháng rồi đấy! Nhanh con nhỉ? Hôm nay sự hiện diện của con rõ lắm rồi. Mẹ phải thay đồ mới để con Mẹ khỏi chật chội. Từ size S Mẹ đã chọn lên Size M và XL rồi đấy con yêu à. Bác gái của con chăm con ghê lắm. Mua rất nhiều thứ cho Mẹ ăn để con nhanh lớn. Còn Bà Ngoại con thì cố gắng để Mẹ ít động tay chân vào các việc vặt sợ Mẹ mệt. Ông Ngoại cũng lo cho Mẹ con mình lắm. Ông đã khóc vì thương Mẹ thương con rất nhiều. Con thấy đấy. Có bao nhiêu người quan tâm đến con. Các Dì các Chú bạn của Mẹ suốt ngày hỏi thăm con đấy. Mẹ con Mình không hề cô đơn phải không?
Sài Gòn, ngày…tháng… năm…
Sáng nay có tin vui con à. Có lẽ tuần sau Mẹ sẽ có việc làm, bởi như Mẹ bây giờ đi xin việc người ta ái ngại lắm. Người ta sợ chỉ làm mấy tháng rồi nghỉ. Mẹ hi vọng sẽ có việc để 2 mẹ con mình tồn tại qua ngày tháng khó khăn này.
Sài Gòn, ngày… tháng… năm…
Hôm nay Sài Gòn lại nắng vàng rực rỡ! Con khẽ thở đều. Mẹ yêu con thiên thần của Mẹ!
Bình luận bị đóng