Hôm ấy em mặc áo cưới để muốn nhìn lại sau gần chục năm có những đổi khác gì? Kết quả là sau những biến cố, thất bại, trầm luân…Em vẫn đẹp hơn lần đầu em mặc màu áo trắng ấy.
- Phụ nữ, đặt sự kỳ vọng quá nhiều vào 1 người đàn ông để làm gì?
- Con gái của mẹ hãy mạnh mẽ bước vào cuộc đời con nhé
- Trải qua giông bão, tôi tin hạnh phúc sẽ mỉm cười với tôi
Hai mươi ba tuổi… Cưới Chồng ư? Ừ thì cưới!!!
Hồi đấy cái suy nghĩ sao mà nó giản đơn, ngây ngô đến kì lạ. Sự hiếu thắng của tuổi trẻ hời hợt, lấy chồng chỉ để chứng minh với kẻ khác là mình có giá trị hơn ai đó, có giá trị với ai đó hơn là một người nào khác…Tất thẩy giờ ngẫm và nhận ra, bồng bột, khờ khạo và hiếu thắng của tuổi trẻ chẳng ai ngăn nổi mình bước vào một thế giới hoàn toàn khác biệt.
Mọi thứ trong suy nghĩ cứ dần sụp đổ, dần tan nát khi thực tại nó đối lập với những điều mà mình mơ mình ước.
Con đường sự nghiệp bị đứt hẳn thay vào đó là vai trò làm vợ, làm mẹ, làm con dâu, làm em dâu trong một gia đình có quá nhiều bê bối. Ngạt thở bởi cái kiểu sống anh chị em trong nhà mà lúc nào cũng phải đề phòng nhau, cạnh khoé nhau, ganh tị nhau…
Mệt mỏi vì cái cảnh suốt ngày tiếp khách đòi nợ, trả nợ thay cho một số thành viên trong gia đình chồng rồi cả chồng nữa. Thêm ông chồng mê nhậu, vô tâm và một tì vết tồi tệ không bao giờ em có thể chấp nhận được (em xin phép không nhắc ra đây, hồi đó em mới cưới được mấy ngày). Dần dần màu áo trắng rạng rỡ kia nó không còn giữ được ánh sáng của tương lai nữa thay vào đó là nhuộm dần màu tuyệt vọng…
Như giọt nước làm tràn ly. Khi cả hai chẳng còn tìm được tiếng nói chung,lý tưởng chung ,mặc dù đã có động lực vun vén hạnh phúc là đứa con. Ly thân…ly hôn…là điều tất yếu. Chẳng níu kéo,chẳng van lơn,không ai cầu xin ai tha thứ,không ai có gì để thứ tha cho ai. Cuộc đời ngắn lắm,nên khi ta chẳng thể vì ai mà cố gắng nữa thì cứ thế mà buông nhau. Hết nợ.
Nghĩ sẽ chẳng bao giờ khoác lên mình “màu áo lừa bịp” kia thêm một lần nào nữa. Nhưng đây là lần thứ 2 rồi. Nhưng cảm giác hoàn toàn khác, không hồi hộp như ngày xưa, không ấm ức như lần đầu bước chân vào cái studio theo ý người khác chỉ vì để trả nợ thay cho người nhà chồng. Ngẫm lại…mọi thứ đều có dự báo!!!
Chúc cả nhà ta luôn mạnh mẽ.
cfsmedonthan!