Em đọc nhìu và cũng bày tỏ ý kiến cá nhân khá nhiều trong page mẹ đơn thân, nhưng lần này thật sự em không kìm nén nổi cảm xúc mà viết ra những dòng này, em vừa ôm con vừa khóc vừa viết ra những dòng đau tận tâm can. em năm nay chỉ tròn hai mươi, một cái tuổi còn đang ăn chơi vô lo vô nghĩ, ấy thế mà đã có được đứa con gái xinh xắn hơn một tuổi.
Con bé là sự đúc kết của tình yêu đầu đời non dại của em, vâng chắc chỉ riêng em. Em đã từng tự hào với đám bạn vì tình yêu như thế, tự hào với gia đình vì người yêu khéo léo, gia đình em cũng rất hài lòng. Nào ngờ khi em có thai, mọi thứ sụp đổ, hình tượng ng yêu của em thật kinh khủng. Khi em phát hiện thai được 11 tuần, ng đầu tiên em nói là hắn, em vừa sợ vừa lo và thật sự cũng vui vui vì mình tự dưng có con, và sắp được mặc áo cô dâu ở với người yêu mình suốt đời.
Ấy thế mà anh ta chỉ trả lời một câu vỏn vẹn là phá thai đi, anh ta không lo được cho con, rồi khi em nói mún sinh thì anh ta kêu anh sẽ giết cả hai mẹ con em. em cũng tâm sự cho bạn em biết, bạn em kêu vào nhà anh ta nói cho ba mẹ anh ta biết. Em cũng cùng bạn em và anh ta nói cho gia đình anh ta nghe, nào ngờ gia đình anh ta lồng lộn lên rồi quay qua nhục mạ nói xấu em, trong khi hồi quen nhau gia đình anh ta rất bình thường không hề cấm cản. em cũng xin nói lun là lúc nghe m em có thai, anh ta đang quay lại người yêu mà không anh ta bắt cá hai tay vì người yêu học xa ít gặp nên có cơ hội quen thêm em. Khi biết em có thai cả hai tụi nó nhắn tin đe doạ tinh thần em đủ thứ, người yêu anh ta vừa đấm vừa xoa kêu em vô dòng sinh con sau này anh ta nuôi cho rồi đủ thứ.
Lúc em có thai ba tháng anh ta còn có thai một tháng nữa, chúng nó đã dẫn nhau đi phá thai nhìu lần rồi. Đấy giai đoạn mang thai của em khổ sở thế đấy, hồi đó em bỏ ăn ủ rũ như người mất hồn. Rồi thì gia đình em cũng đến lúc phải biết, ba mẹ em rất bình thường, tìm đủ mọi cách nhờ người đánh tiếng cho gia đình anh ta biết để sắp xếp mọi thứ vì ba mẹ em là gia đình nhà gái nên cũng ngại không vào nói chuyện.
Ấy thế mà bama anh ta im rem khi biết tin cả tháng trời. Chịu không nổi nên mẹ em đích thân cùng bà ngoại vào nhà hắn, mẹ anh ta thấy vào đã oang oang “nhà này nhìn khang trang vậy chứ không có gì” rồi đủ thứ lời lăng mạ em mà mẹ em và bà ngoại kể lại mún khóc cùng em nhưng van hứa hẹn sinh xong sẽ cưới. Rồi gia đình em chọn cách cho em vào dòng ở sinh em bé ở trong đó cho thiên hạ không đàm tiếu.
Trớ trêu gia đình nhà anh ta cách chỗ em ở chỉ vài căn, ấy vậy không một lần qua thăm em cho đến khi em sinh. anh ta cũng có vào thăm em nhưng như kiểu cho vui và vẫn qen người kia, thậm chí chặn facebook em không cho em biết để đăng hình thân mật với ngta trong khi miệng thì kêu chia tay rồi. em sống trong sự chui lủi ra ngoài không dám ngước mặt lên không dám đi đâu sợ người ta biết em rồi phát hiện. Khi em sinh con được mười ngày, hôm đó là mùng hai âm lịch tết. anh ta gọi cho em, mở loa cho người yêu nghe, anh ta nói “m lo được cho con thì lo không thì tìm ai cho đi chứ t không lo được t cũng không cưới xin gì đâu”, may em sinh khoẻ nên không bị hậu sản, mọi người ăn tết vui vẻ em khóc từ sáng đến tối ôm con mắt ướt nhoà. Thầm nghĩ sao lại trớ trêu như vậy trong khi em sinh con xong anh ta lên thăm con thay tã bế bồng con, em tưởng anh ta thương con bé lắm va biết lời sửa sai thật rồi.
Thế rồi em lại nuốt nước mắt vào mà chăm con cho đến hơn hai tháng, em bắt xem đò đi trong đêm lên sg ở nhà bác, em như đi trốn vậy đó, không để một ai biết em có con.
Cuộc sống cứ âm thầm lăng lẽ vậy thôi, vậy mà anh ta không tha cho em tìm đủ mọi cách liên lạc với em trong khi vẫn quen người ta. Tụi nó mới chia tay cách đây ba tháng ấy cũng gọi là quả báo nhưng sao con kia vẫn hạnh phúc với người khác khi phá thai nhiều lắm đen thế. Rồi em cũng về nhà, bất chấp sự dèm pha của thiên hạ vì ba mẹ em yếu quá, em không thể ở vậy mà đợi ba mẹ gửi tiền lên lo cho hai mẹ con. Nhưng mà giờ em cũng chưa đi làm vì thương con còn nhỏ đi gửi tội nghiệp, em chỉ phụ việc nhà vậy thôi. Còn nói về tên kia, anh ta vẫn nhắn tin liên lạc với em, em cũng trả lời rất bình thường nhưng trong thâm tâm em không muốn nói chuyện một chút nào. Vì sao em không muốn mà vẫn nói chuyện? Vì em muốn cho con em có gia đình hoàn hảo dù anh ta có như thế nào, em làm vậy là đúng hay sai. Em mún hỏi em có nên kết hôn với người tồi tệ như vậy không. Dù tệ mức nào anh ta vẫn là bố của con em em phải làm sao. À lý do khiến em thúc đẩy tâm sự này vì anh ta nhắn tin cho em chửi em đủ thứ, kêu em là con ăn hại không làm được gì, rồi em ngủ với bao nhiêu người rồi.
Rồi thì con gái *** gì, ấy là nó nói con gái em ak, nó sợ không phải con nó đấy ah. Trước giờ ai nói gì em cũng chịu, nhưng em ghét ai đụng chạm vào con em lắm. em chặn hết zalo, facebook của anh ta rồi, nhưng em biết ăn nói làm sao với ba me em khi ba me em vẫn muốn một cái đám cưới dù anh ta có như thế này. Ba mẹ em kêu cưới rồi li dị cũng được, miễn không mún mang tiếng chửa hoang xấu mặt gia đình. em không mún lấy đâu nhưng em cũng không mún ba me em vì em mà xấu hổ vì em mà khổ nữa.
Mọi người cho em lời khuyên với ạ
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng