Tôi và anh là đồng nghiệp, gặp nhau chỉ một thời gian ngắn nhưng tình cảm lại đến rất nhanh. Tôi coi anh như người bạn, người anh trai, vì lúc đó cả tôi và anh đều đã có người yêu. Rồi anh cưới vợ, tôi cưới chồng.
Mặc dù yêu thương nhau rất nhiều nhưng chúng tôi đều muốn giữ hạnh phúc gia đình mình, chỉ là duyên số gặp nhau khi đã muộn. Chúng tôi vẫn quan tâm giúp đỡ nhau một cách lặng lẽ. Sau khi cưới chồng, cuộc sống của tôi như địa ngục, tôi đã bỏ về nhà mẹ, sống ly thân sau 2 năm kết hôn, tôi không muốn nhắc lại cũng không muốn nói xấu ai, bởi tôi nghĩ, đã là phụ nữ, sinh ra và lớn lên luôn mơ ước một cuộc sống hạnh phúc, một chỗ dựa, không ai muốn đỗ vỡ, nhưng ngưỡng chịu đựng của con người cũng có giới hạn.
Tôi bỏ đi và quyết định sẽ có con với người khác để li hôn. Rồi tôi cũng có một đứa con gái với anh. Khi tôi nói ra điều này chắc nhiều người sẽ nghĩ tôi là một đứa con gái tồi tệ vì lại làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình người khác. Tôi nghe cũng quen rồi, nhưng đến giờ rất ít người biết ba của con tôi là ai. Vì chính tôi cũng không nói ra, không cần trách nhiệm, tôi làm mẹ đơn thân cũng không sao cả. Chỉ có điều này làm tôi khó xử, đó là anh không từ bỏ mẹ con tôi, dù tôi đã chuyển đi nơi khác. Anh vẫn luôn dõi theo và tìm cách liên lạc với mẹ con tôi. Tôi dám buông bỏ, vì tôi chấp nhận số phận.
Nhưng nếu con tôi có một người bố vẫn âm thầm bên cạnh vậy, tôi phải làm sao đây? Nếu hội có đăng đừng tag tên tôi vào bài viết. Tôi chỉ muốn được nghe nhiều lời khuyên hơn là tự mình suy nghĩ.. cảm ơn hội rất nhiều!
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng