Em 22 tuổi, là single mom, đang mang thai ở tuần thứ 39, em bé bị tràng hoa cuốn cổ 1 vòng, em lo quá, đang rất muốn sinh thường, không biết liệu có ổn không ? Số em vớ phải 1 tên sở khanh ở Hoàn Kiếm Hà Nội.
- Mẹ đơn thân chật vật tìm hạnh phúc
- Lần đầu tiên làm mẹ
- Xinh đẹp đảm đang cũng không bằng lấy được chồng tốt
Lúc còn yêu nhau hắn nói phét là li dị rồi, nhưng đến khi em có bầu, hắn mới nhận là chỉ li thân thôi. 2 vợ chồng li thân nhau 4 năm rồi, mỗi tháng hắn chỉ được gặp con gái 1 lần, bala, bala.. Nhưng thực ra vợ hắn đang có bầu cũng vừa mới sinh. Cũng tại em ngu muội, không tìm hiểu kĩ, để rồi chẳng giám phá thai. Và bây giờ phải chịu bao khổ sở, tủi cực, khó khăn như thế này ! Nếu em biết trước những gì hắn nói là dối trá mà em vẫn đâm đầu vào thì chẳng khác gì em là người thứ 3. Phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác và cướp chồng người ta. Nhưng em thực sự bị che mắt bởi những lời nói dối trơ trẽn kia.
Không hề biết chuyện gia đình họ cụ thể như thế. Những tháng đầu mang thai, hắn hết nịnh nọt, năn nỉ, tỉ tê em bỏ thai đi, nhưng em thương con, lại có 1 khối u trong người nên em không làm vậy. Rồi sau đấy hắn quay ra dọa nạt, chửi bới, ăn nói chợ búa với em. Hắn muốn dùng tiền giải quyết. Hắn yêu cầu em viết 1 tờ giấy không liên quan, không được làm phiền, không được đòi hỏi, làm ầm lên, hay làm gì ảnh hưởng đến hắn. Đổi lại hắn sẽ đưa cho em mấy chục triệu. Hắn kể lể khổ sở, kinh tế thì phụ thuộc vào gia đình nhà vợ, không khác gì “chó chui gầm trạn”, hắn chơi cổ phiếu, chứng khoán thua nợ gần chục tỉ.. Em gạt toẹt đi, đồng thời không bao giờ chủ động gọi điện, nhắn tin hay yêu cầu bất kì tiền nong gì từ hắn cả.
Bẵng đi 1 thời gian, hắn biết được số tài khoản ngân hàng của em, hắn gửi vào được 8 triệu đồng. Em im lặng suốt 9 tháng nay. Có 1 lần gần đây nhất, em gọi điện nói chuyện tử tế, đàng hoàng với hắn, chỉ để báo em sắp sinh và nó là bé trai. Em chỉ muốn yên ổn, sinh con ra khỏe mạnh và bình yên sống, em bé sẽ theo họ em, em học nốt năm cuối rồi cố gắng tìm 1 công việc ổn định, nuôi con trưởng thành. Hắn sừng cồ lên, xưng mày tao, chửi em, dùng những lời lẽ xúc phạm, thô tục. Hắn luôn mồm lôi tiền nong ra để giải quyết dứt khoát với em, để em phải im mồm . Em nhất định không chịu nhận như hắn đã nói. Cho đến nửa đêm hôm nọ, chính xác là 12 rưỡi đêm, hắn cùng với bạn của hắn và hai tên xã hội đen, săm trổ đầy người, sặc sụa mùi bia rượu, gõ cửa, giật cửa rồi xông vào phòng em ở. Uy hiếp, dọa đánh, dọa giết, nếu em không chịu im lặng thì không được sống yên. Hắn còn nói em tống tiền hắn, nên hắn đã gửi vào tài khoản em 8 triệu. Nực cười !
Em vẫn im lặng, để cho đám người đó nói chán thì thôi. Em lén ghi âm lại toàn bộ những gì diễn ra đêm đấy. May có hàng xóm và mọi người xung quanh đứng đó làm chứng nên hắn không đánh được em. Sau khoảng 30 phút hắn và bạn hắn ra về, và bắt em sáng ngày hôm sau phải ra 1 quán cafe nói chuyện . Sáng hôm đó em đã không ra, bởi vẫn là mấy tên đó muốn dằn mặt em mà thôi, bạn hắn liên tục gọi điện, dọa nạt, uy hiếp em. Em phải làm đơn trình báo công an, đồng thời vẫn còn giữ những tin nhắn, cuộc gọi, ghi âm từ trước đến giờ. Chứng tỏ hắn vu khống em cho cơ quan công an và nói lại với tên bạn đó rằng: nếu chúng còn hành động như vậy một lần nào nữa .Em và em bé có xảy ra bất kì vấn đề gì thì chúng sẽ không thoát khỏi liên quan, bị triệu tập và truy cứu trách nhiệm hình sự ngay.
Nói đến pháp luật, hắn và bạn hắn xuống nước, xin lỗi và đảm bảo sẽ không động đến mẹ con em nữa. Tất cả những gì chúng nói, em đều ghi âm lại hết và giữ cẩn thận. Cuộc sống vốn đã chẳng dễ dàng gì, bản thân em 4 năm học ĐH chưa bao giờ biết xin của gia đình hay ai 1 xu, em tự đi làm thêm, lo lắng, xoay sở cuộc sống. Bây giờ vướng phải chuyện này. Tự trong lòng, lúc nào cũng lo lắng hắn ta sẽ hại mẹ con em. Hắn đã vô trách nhiệm, không giúp em được gì lại còn bày đặt dọa nạt, uy hiếp, gây áp lực hết lần này đến lần khác. Em tin, pháp luật và mọi người sẽ bảo vệ mẹ con em, nếu như hắn vẫn toan tính hãm hại… Em tin “nhân quả nhãn tiền”, con người như hắn sớm muộn cũng gặp phải quả báo, hắn sống quá tanh, quá khốn nạn và thiếu tôn trọng người khác.
Em đã im lặng và để hắn yên cũng như mong muốn yên ổn suốt thời gian qua. Nhưng hắn cứ “tự vả vào mặt mình”, tự nghĩ là em sẽ làm um lên, hắn sẽ mất mọi thứ. Rồi hắn nghĩ, dằn mặt em, khiến em phải sợ rồi tự biết im mồm. Thực sự bế tắc quá ! Em không biết phải sống sao khi sắp tới còn phải lo đủ thứ sinh hoạt phí và cuộc sống của 2 mẹ con nữa ?! Em chưa từng có ý định bỏ con hay yêu cầu hắn phải có trách nhiệm với em. Em đã quá khổ rồi mà hắn vẫn không buông tha cho em. Chí ít bây giờ, mẹ con em vẫn còn vài người thân, bạn bè giúp đỡ.
Điều em lo nhất và thực tế nhất là bây giờ nuôi 1 đứa trẻ không hề dễ dàng gì. Con trộm vía ngoan thì không sao, nhỡ ốm đau thì thực sự em hết cách mất. Có 1 số gia đình muốn nhận em bé là con, nhưng về mặt tình cảm và pháp lí em sẽ phải cho con đi, em không làm nổi. Sao nỡ chứ ? Kính mong các quý độc giả cho em lời khuyên, góp ý. Nhiều lúc nghĩ tiêu cực lại ảnh hưởng đến con. Nhìn con lớn lên trong bụng mình từng ngày, mọi muộn phiền đều qua đi. Con là lí do, là động lực để mình tồn tại và cố gắng, yêu và thương con nhiều lắm !!!
Cfsmedonthan