- Bé sơ sinh bị bỏ rơi trong bệnh viện
- 5 hotgirl sau khi thành mẹ đơn thân đẹp ‘mòn con mắt’
- Trà Giang làm mẹ đơn thân của bé gái 4 tuổi
Mái nhà của những bà mẹ đơn thân
Người phụ nữ có phần “dị biệt” đó là chị Nguyễn Thị Thủy (SN 1977) trú tại xóm 7, xã Thạch Sơn, huyện Anh Sơn, tỉnh Nghệ An.
Ở tuổi cập kê, chị Thủy cũng muốn tìm cho mình một mái ấm gia đình hạnh phúc nhưng lúc này, mẹ chị đổ bệnh. Thương bố mẹ, chị bỏ qua hạnh phúc riêng của mình để chăm sóc mẹ già đau yếu. Mẹ mất khi chị đã ba mấy tuổi và bị xếp vào hàng gái ế trong làng.
Chẳng mảy may suy nghĩ, chị quyết định ở vậy đỡ đần chăm sóc cha. Cuộc sống của hai cha con bình lặng trôi qua cho đến một ngày cuối năm 2011. Hôm ấy, chị Thủy đi thăm người bà con ốm nằm viện thì có một cô bé tuổi còn rất trẻ đến ấp úng hỏi chị chỗ phá thai đi đường nào.
Linh tính mách cho chị Thủy biết cô bé này đang mang thai và muốn bỏ đi giọt máu của mình. Không quen biết nhưng chị vẫn nhẹ nhàng hỏi chuyện và tâm sự.
“Khi được tôi hỏi thăm, cô bé cho biết mình tên H. quê ở huyện bên, đang học lớp 10 thì có bầu với bạn trai. Sợ bố mẹ đánh mắng, H. âm thầm bỏ học nói dối bố mẹ đi làm công nhân để tìm cách bỏ cái thai. Tiền không có, lại sợ người quen phát hiện nên H. đi thật xa để tìm chỗ phá thai.
Khi gặp tôi, H. đã mang thai được 5 tháng. Nhìn cô bé xanh xao, yếu ớt tôi thấy rất thương. Tôi nghĩ cái thai đã lớn như vậy mà bỏ thì sức khỏe của H. sợ không chịu được. Sau đó, tôi khuyên H. giữ lại đứa bé và đưa mẹ con cô ấy về nhà chăm sóc”, chị Thủy kể.
Từ ngày H. đến ở, nhiều người trong xóm tò mò nhòm ngó, họ đồn rằng chị Thủy bị điên mới làm cái chuyện lạ đời như vậy. Ông Nguyễn Văn Chế (SN 1940, bố chị Thủy) cho biết: “Tôi không sợ mất tiền, không sợ mất công chăm sóc mà chỉ sợ người mang bầu ở nhà mình nhỡ xảy ra chuyện gì thì mình phải chịu trách nhiệm.Tôi đã khuyên con gái không nên làm những chuyện như vậy nhưng Thủy cứ khăng khăng theo ý nó”.
Chăm sóc mẹ con H. sắp đến ngày sinh thì chị Thủy khuyên cô bé nên nói sự thật cho gia đình biết. Dù rất giận con nhưng bố mẹ H. cũng chấp nhận đón H. về chăm sóc. Chị Thủy chia sẻ: “H. sinh hạ bé trai khỏe mạnh. Nhìn đứa bé, tôi thấy việc mình làm rất đúng. Nếu tôi không khuyên H. giữ con thì đứa bé đã không có cơ hội ra đời”.
Không lâu sau ngày H. sinh con, chị Thủy lại gặp T., một cô gái vừa tốt nghiệp cấp 3 đang đi học nghề. T. cũng yêu đương và đi quá giới hạn với bạn trai. Khi biết T. mang bầu, người yêu không nhận đứa bé. Một mình, không nghề nghiệp, lại không dám nói với bố mẹ, T. lẳng lặng đi phá thai.
Gặp T., chị Thủy cũng khuyên giải và dẫn cô về nhà chăm sóc. Đến tháng 12/2012, T. sinh được một bé trai. Tuy nhiên, gia đình không chấp nhận đứa bé nên T. đã để con lại cho chị Thủy nuôi. “Yêu đương quá sớm nên khi để lại hậu quả, người mẹ chỉ muốn chối bỏ con của mình. Những đứa bé đó có tội tình gì đâu”, chị Thủy giãi bày.
Tấm lòng bao dung của người mẹ nuôi
Không chỉ nhận nuôi, cưu mang những bà mẹ đơn thân mà chị Thủy còn nhận hai đứa bé là cháu Nguyễn Trần An và Nguyễn Thị Hoài Thu làm con nuôi của mình. Ôm hai con trong tay, chị Thủy không ngăn được nước mắt khi kể về hai đứa con của mình.
Chị cho biết: “Hoài Thu là đứa bé được đôi vợ chồng đi đánh cá vào đêm giữa tháng 10/2012 phát hiện được. Lần đó, nghe tiếng trẻ em khóc, đôi vợ chồng này đi tìm thì thấy một bé gái được bỏ trong thùng xốp thả trôi trên sông. Thương đứa bé còn đỏ hỏn mà đã bị bố mẹ chối bỏ, họ đưa bé về nhà và mang đến cho tôi chăm sóc”.
Nghe đôi vợ chồng đánh cá kể lại chuyện tìm thấy đứa bé, chị Thủy đã khóc. Khóc vì thương một sinh linh bé bỏng sớm bị chối bỏ, khóc vì mừng bởi con vẫn còn may mắn được người ta cứu giúp không thì không biết sẽ thế nào. Chưa từng làm mẹ nhưng chị Thủy vẫn quyết định nhận bé gái làm con nuôi.
Không lâu sau khi nhận bé Thu, chị Thủy nhận tiếp bé trai con của T. làm con nuôi và đặt tên là Nguyễn Trần An.
Vào thời điểm này, Thu 3 tháng tuổi, An 1 tháng tuổi. Một mình chị Thủy phải chật vật để lo cho hai con. “Kinh tế gia đình không có, kinh nghiệm nuôi con là số 0 nên tôi cũng lo lắm, sợ mình không chăm không nuôi được hai bé thì thêm tội. Nhiều người thấy tôi vất vả thì khuyên gửi hai con vào trại trẻ mồ côi để người ta chăm cho chúng nhưng tôi không đồng ý.
Tôi không mang nặng, đẻ đau ra những đứa trẻ này nhưng tôi vẫn sẽ nuôi chúng nên người. Dù chỉ gặp các con trong thời gian ngắn nhưng tôi thấy gắn bó và yêu thương chúng như chính khúc ruột của mình vậy”, chị Thủy tâm sự.
Để có tiền mua sữa, mua bỉm cho các con, chị Thủy ngoài chăn nuôi lợn gà còn đi làm thuê, nhặt đồng nát. Đến nay, bé An và Thu đã hơn 3 tuổi. Hai bé ngoan ngoãn, xinh đẹp và rất nghe lời mẹ. Nhìn hai đứa con, chị Thủy lại thấy mình thật may mắn.
Vất vả, khó khăn của chị Thủy khi nhận nuôi hai con đã khiến người dân trong làng cảm phục. Họ nể chị vì tấm lòng bao dung và lương thiện, vì vậy mọi người cũng thường xuyên giúp mẹ con chị khi thì bát gạo, lúc bộ quần áo mới cho các bé.
Bên cạnh việc nhận nuôi các bé bị bỏ rơi, cưu mang những bà mẹ đơn thân, chị Thủy còn khuyên được 5 bà mẹ giữ lại những đứa con của mình.
Chị Thủy cho biết: “Không biết có phải tôi có duyên với họ hay không nhưng chỉ cần nhìn thấy người phụ nữ nào ấp úng hỏi chỗ phá thai là tôi biết họ đang muốn bỏ giọt máu của mình. Tôi đã từng khuyên được 5 bà mẹ muốn bỏ con, họ đều đã có gia đình nhưng không may bị vỡ kế hoạch.
Ban đầu, tôi nói chuyện có người còn chửi tôi nhưng về sau họ đồng ý là đứa bé không có tội. Vỡ kế hoạch nhưng đó vẫn là con mình nên đã giữ các bé lại”.
Những năm gắn bó, cứu giúp những trẻ bị bỏ rơi, người mẹ đơn thân này có một chuyện luôn ám ảnh bên mình. Đó là vào ngày 2/1/2013, chị đi thăm người thân nằm viện về. Khi đến đoạn rẽ từ quốc lộ 7 vào đường xã, chị Thủy nghe tiếng khóc của trẻ em. Linh tính mách bảo có trẻ bị bỏ rơi, chị nhanh chóng tìm kiếm và thấy một bé gái bị bỏ trong thùng các tông.
Đứa bé được bọc vải trắng, quấn ni lon. Chị Thủy đã đưa bé về nhà chăm sóc. Nhưng do bé gái này đã quá yếu nên mất sau đó 1 tiếng. Gia đình chị Thủy đã làm lễ mai táng cho bé gái này đầy đủ như người thân của mình.
Ông Trần Văn Kiên (xóm trưởng xóm 7) xác nhận: “Việc chị Thủy làm cả làng chúng tôi ai cũng biết, ban đầu nhiều người còn phản ứng, nói này nọ nhưng về sau họ đều tin và ủng hộ việc chị Thủy làm. Chúng tôi rất quý việc chị Thủy nhận nuôi hai cháu bé nhưng cũng không giúp gì được mẹ con chị ấy nhiều nên rất mong có người giúp chị ấy nuôi hai cháu khôn lớn”.
Nhận nuôi hai đứa con, chị Thủy chấp nhận vất vả và khó khăn. Căn nhà của ba mẹ con chị ở nay đã xuống cấp khiến nắng lọt, mưa dột. Thương con, thương cháu nên bố chị đã đón ba mẹ con về ở cùng. Chỉ cần nhìn nụ cười, nghe tiếng gọi mẹ bi bô của hai đứa con, đã là động lực giúp chị Thủy vượt qua khó khăn.
Theo tamsugiadinh