Chắc chắn ngày hôm nay là ngày mà chồng tôi phải sáng mắt ra khi đối xử tệ bạc với mẹ con tôi. Tôi chờ đợi ngày này suốt 2 năm sống nhẫn nhục rồi.
- Mẹ đơn thân yêu con hay yêu mình ?
- Sau chia tay, nhất định phải càng yêu bản thân mình
- Tìm được nhau không hạnh phúc bằng ở bên nhau dài lâu…
Chả có ai lại có thể bình tĩnh được khi đang yên đang lành chồng đề nghị để chồng đưa vợ 2 về sống cùng. Nói thật là chỉ có phụ nữ dở người, sống phụ thuộc vào chồng thì mới có thể ngồi yên được.
Tôi cũng đã từng ngã khuỵu xuống khi nghe lời đề nghị của chồng trong một ngày đẹp trời sau 7 năm chung sống. Nhưng khi bình tâm lại tôi thấy mình có làm ầm ĩ lên rồi cũng không xử lý được chuyện gì. Tôi còn có 2 đứa con gái cần phải nuôi dạy nữa. Nếu không khéo thì có ngày 3 mẹ con tôi kéo nhau ra đường mà chẳng có chút gì trong tay.
Sống với nhau bao nhiêu năm nay, tôi không ngờ chồng tôi giấu giếm có người đàn bà khác mà tôi không hề biết. Nhà tôi không có cảnh đá thúng đụng nia, không có cảnh vợ quát chồng hay chồng đánh vợ… Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng có thể là do tôi sinh 2 đứa con gái, không thể đẻ nổi con trai. Sau khi sinh con xong do bị u buồng trứng quá to nên tôi cũng đã xử lý luôn buồng trứng rồi. Biết là không thể sinh con nữa, nên tôi cực kỳ chăm chút trong việc nuôi, dạy 2 đứa con gái của mình.
Anh cũng không bao giờ đề cập đến chuyện con trai hay con gái trước mặt tôi. Vì vậy nên tôi đã chủ quan mà cho rằng anh thực sự không để tâm đến chuyện đấy. Vậy mà bây giờ anh lôi đó ra làm lý do. Anh bảo anh yêu cô ta và muốn có con trai với cô ta. Đã thế do nhà tôi rộng, 5 tầng, thoáng mát nên anh sẽ đón cô ta về ở cùng. Nếu tôi biết điều thì sống chung, còn không thì 3 mẹ con muốn đi đâu thì đi.
Quả đúng như những gì tôi đã nghĩ. Đàn ông lúc bình thương yêu đương thì không sao. Lúc hết tình thì đúng quả là cạn tàu ráo máng. Tôi biết khóc lóc, níu kéo cũng không có ích lợi gì trước một người chồng, người cha như vậy.
Tôi phải tính kế cho riêng mình, cho các con tôi vậy. Chồng ơi, đừng trách vợ độc ác nhé! Anh đã tự đào hố chôn mình trước rồi!
Tôi suy nghĩ trong 1 tuần và nói chuyện thẳng thắn với chồng. Tôi sẽ đồng ý để cô ta về sống chung và coi cô ta là vợ bé của chồng. Nhưng nếu sau 2 năm cô ta không có bầu con trai hay sinh con trai cho chồng tôi thì cô ta phải tự đi ra khỏi nhà.
Chồng tôi chấp nhận và không biết chồng tôi nói gì với cô ta. Cô ta cũng đồng ý với thỏa thuận đó. Tôi bắt chồng tôi viết một tờ cam kết và cả chồng tôi và cô ta ký vào.
Khi đã công khai mọi chuyện với tôi, anh và ả quấn quýt như đôi chim câu, anh vẫn tử tế với tôi và các con, tôi cũng vui vẻ với anh.
Một ngày nọ, anh ốm và phải dùng thuốc để điều trị. Anh rất sợ thuốc và trước đây chủ quan về bệnh tật nên ít khi đi khám, lần này anh sợ bệnh vì sắp có vợ mới và phải có thêm con, thế nên anh chuyên tâm chữa trị. Hàng ngày, ngoài thuốc tây, tôi còn sắc thêm thuốc lá cho anh uống, chẳng mấy khi tôi có dịp chăm sóc anh. Trong thời gian này, theo mong muốn của tôi, anh không gặp cô ta.
Sáu tháng sau, bệnh anh đỡ và anh mang cô ta về. Tôi giao lại anh cho cô ta chăm sóc và cho phép họ được tự do ở cùng nhau vì giờ tôi cưới vợ cho anh, cũng quên luôn mình là vợ anh.
Sáu tháng tiếp theo nữa, tôi hỏi riêng cả anh và cô ta sao chưa có con, cả hai chỉ trả lời ậm ừ. Chẳng hiểu sao từ ngày họ đến ở với nhau, cô ta và anh đều không vui vẻ.
1 năm sau, cả hai cũng không có dấu hiệu nào cả.
1 năm rưỡi sau cả hai bắt đầu tiếng bấc, tiếng chì.
2 năm sau, cả hai như cái bóng trong nhà. Còn ba mẹ con tôi đi đâu cũng ríu rít với nhau.
Anh đâu biết trong lúc quấn quýt, mù quáng với tình yêu cùng người đàn bà đó là cơ hội cho tôi để tìm cách đưa mọi tài sản biến sang chủ khác. Bởi tôi biết được rằng rồi cũng có ngày anh đá tôi ra ngoài đường mà thôi. Tôi phải tìm đủ mọi cách để chứng minh khả năng tài chính và quyền nuôi con của mình, cả những file ghi âm lúc anh nạt nộ, mắng các con được tôi cố tình tạo ra. Tất cả đều ủng hộ tôi.
Điều kinh khủng nhất mà chồng tôi không bao giờ biết được là lần anh bị bệnh trước khi rước vợ chưa cưới về, tôi đã sắc thêm thuốc cho chồng uống.
Thuốc lá tôi sắc cho anh uống chỉ làm mất dần đi sinh lực và ham muốn của đàn ông và vĩnh viễn chẳng có đứa con nào ra đời nữa. Thế nên có sống với cô ta đến cuối đời anh cũng không có đứa con nào đâu.
Hết thời hạn 2 năm, tôi chìa bản cam kết ra và yêu cầu cô ta ra khỏi nhà. Một tuần sau tôi chìa cho anh tờ đơn ly hôn và nhờ anh ký. Anh không ký nhưng tôi vẫn đơn phương ly hôn.
Với những chứng cứ không thể chối cãi được là anh đưa người tình về ở suốt mấy năm trong nhà, chồng tôi dù không muốn cũng buộc phải ly hôn.
Chắc chắn ngày hôm nay là ngày mà chồng tôi phải sáng mắt ra khi đối xử tệ bạc với mẹ con tôi. Tôi chờ đợi ngày này suốt 2 năm sống nhẫn nhục rồi.
>>>Anh là người chồng đã “sập bẫy” của em
medonthan ( tổng hợp)
Bình luận bị đóng