Số phận! Kiếp trước tu không tốt trả nghiệp kiếp này. Em từng yêu say đắm một ng làm quân y trong bộ đội chuyên nghiệp. Cãi vã nhiều nhưng vẫn yêu nhau nhiều lắm.
Mẹ anh ý tốt hơn cả anh chị em họ hàng của em lúc bọn em yêu nhau. Yêu được 2 năm rưỡi anh ý mất vì một vụ tai nạn tàu hoả. Em hoá đá, mất kiểm soát trong một khoảng thời gian dài. Xong có người gioi thiệu chồng em bây giờ, lâu có người quan tâm hỏi han và được mọi người ủng hộ em nhận lời làm quen. Thấy quan tâm chiều chuộng rồi ngỏ lời cưới em nghĩ cuộc đời cũng không bất công với mình và nhận lời. Cả quen, yêu, cưới là 6 tháng. Vỏn vẹn thời gian ấy em nghĩ mình là người hạnh phúc nhất.
Nhưng sau kết hôn chồng em thể hiện là một người vô tâm, cục tính và lấy tiền ra làm mục đích, danh giới…mọi mâu thuẫn nảy sinh. Em có bầu sau một tháng cưới,tưởng anh sẽ thay đổi tâm tính lo cho 2 mẹ con ai ngờ anh bỏ bê nhiều hơn suốt ngày nhậu nhẹt, đi chơi và bỏ em lầm lũi cô độc, trước khi lấy chồng em có đi làm công việc ổn định xong lấy chồng ck bắt nghỉ làm về buôn bán gia đình. Bầu nên em ở nhà dọn dẹp nhà cửa, cơm nước, một thân một mình, mọi chuyện ra thưa vào bẩm em cảm giác cuộc sống như kết thúc, khi em lên tiếng muốn tự do, muốn đi đây đi đó thì anh bảo em đang bầu không đi đâu hết để giữ thai. Em ức chế, stress, bọn em cãi nhau, em không kiềm chế được bản thân chửi tục và anh đánh em thâm tím mặt mày khi em đang mang thai đứa con của anh. Em đã xin về nhà đẻ định đẻ ở đó nhưng xong vài hôm lại nguôi vì nghĩ cho tương lai của con.Rồi em về nhà chồng và đẻ ở nhà chồng.
Ngày con gái em ra đời trùng ngày giỗ của người yêu cũ em (7-9 âm lịch) Khi đi đẻ em tưởng mình không sống nổi vì mất máu nhiều quá,em không biết rặn nên tụt hơi và ngất sau khi con ra đc 6h.Bố mẹ chồng chăm em,cơm nước cho em nhưng chồng em thì không,anh cứ đi đi về về mặc kệ em trông con một mình,đôi khi em nt bảo anh về bế con hộ em một lúc thì anh bảo đang bận đi làm(a làm tín dụng đen) đẻ được 5 hôm em tự ôm con, chăm con lầm lũi một mình, tầng sinh môn đau, dạ con đau, dị ứng ngứa khắp người, ngực về sữa nhưng bị tắc nên phát sốt.
Em càng ức chế tợn,chỉ muốn vứt con đấy ai trông thì trông,và em cáu bẳn khi nghe mẹ chồng nói với hàng xóm là em ăn bám,ngta ngày xưa đẻ 7 hôm đã đi làm đây cứ nằm mãi trong phòng.Nhưng thực tế em muốn cho con ra phòng khách chơi ăn cơm với mọi người thì mẹ chồng em lại bảo nhà có khách đừng có ra gái đẻ đen ngta.Em bị cô lập trong gia đình nhà chồng.Khi em càu nhàu muốn chồng em qua tâm em một chút thì anh tỏ ra chán chường và hẹn bạn gái đi uống rượu đến 2h đêm về. Em tủi thân lắm, anh đi không những một lần mà 2,3 lần và dấu diếm em nhưng em đều biết vì em cài theo dõi ở máy a.Khi em nc với bme chồng thì mẹ chồng bảo nó đi làm chứ đi đâu,bố chồng bảo mày có chứng cớ không?e bảo có thì ông bảo con trai nó chơi bời có thì có buổi rồi lại quay về với vợ con.Em không chấp nhận đc anh suốt ngày đi rồi tranh thủ nói dối em đi làm để đi chơi như vậy. Em tuyên bố ly hôn và đòi về nhà đẻ vì khi ấy cũng trùng thời điểm em hết cữ một tháng.
Bố chồng và chồng em đưa em về nhà đẻ,khi về chồng em không nhìn con và chào con lấy một câu,em uất quá đăng bài nói:”về nhà ngoại sữa tràn trề vì đêm bà trông con cho ngủ không bị mất ngủ.ăn uống đc,tâm lý thoải mái,còn ở nhà nội thì sao? không ai trông hộ con, không được ngủ, ăn không muốn ăn ít sữa con quấy con khóc thì bị trách lười ăn ít sữa, lấy chồng như đánh canh bạc” Gia đình anh chị em chồng thấy em đăng bài vậy quây vào bảo em nói ra như vậy nghĩa là đang chửi bố mẹ chồng áp bức và đừng có quay về nhà chồng….Em nói tất cả là sự thật, em không ám chỉ ba me chồng, là chồng em làm em bị tâm lý như vậy. Bố mẹ chồng em tuyên bố không chấp nhận con dâu, nếu em không nuôi đc con thì gửi con xuống ông bà nuôi chứ không cho chồng em gửi tiền nuôi con. Em thật không thể diễn tả nổi vì sao gia đình họ lại quá đáng như vậy. Em vừa mới sinh con,em suy nghĩ rat nhiều, em áp lực, ức chế và đôi khi nghĩ tiêu cực.
Xong nhìn con còn nhỏ quá em nén lại mọi suy nghĩ. Em về nhà đẻ được 3 ngày thì thấy nôn nhiều, mẹ đẻ em bảo được hay lại chửa, em bảo không, con nôn thế này từ khi đẻ được gần tháng cơ, mà sản dịch còn chưa hết, mẹ em cho em đi khám cắt thuốc người ta bảo em bị sản hậu.Vậy là em lại vừa cố gắng uống thuốc, ăn nuốt từng miếng cơm vì cứ ăn vào em lại thấy lợm giọng buồn nôn để có sữa cho con. Giờ con em được 2 tháng rồi thì em đăng ảnh trên zalo, Mẹ đẻ người yêu cũ đã mất của em mới vào bình luận bảo hôm nào xuống thăm 2 mẹ con(từ lúc anh ý mất bà coi em như con gái, em cưới bà tặng em một chỉ vàng rồi an ủi em quên ch cũ, lấy chồng mới phải hạnh phúc, em chẳng dám nhìn bà khóc sợ gợi lại nỗi đau) Em cũng không dấu bà nói chuyện đang ly thân với chồng, và bà nhắn cho em như thế này đây.
Con:Con chuẩn bị ly hôn, gia đình kia bảo con là nếu không nuôi được con thì gửi cún về dưới đấy cho họ nuôi, còn họ không chu cấp tiền nong cho con nuôi cún,con đang ở trên ngoại uống thuốc sản hậu Mẹ: Con về đây với mẹ đi , mẹ xin con , về với mẹ cho vui nếu bỏ nhau con không cần nó nuôi về đây mẹ nuôi cả 2 mẹ con
Con:Con về nhà thấy ba me con vất vả quá, ở bệnh viện huyện đang nộp hồ sơ thi công chức 27 chỉ tiêu, con mua hồ sơ rồi nhưng bây giờ tiền không có thì ngoại giao kiểu gì, người thi thì nhiều khả nặng đỗ thấp
Mẹ:Con suy nghĩ đi nếu con bỏ chồng thì về ở với mẹ cả đời cũng được, nếu con lấy chồng khác mẹ nhận nuôi cháu ,mẹ sẽ lo cho nó cả đời được. Thôi về đây mẹ xin việc ở đây cho không cần nhà nước thiếu gì việc làm
Con:Sao số con nó lại chông chênh vất vả thế này
Mẹ:Không tránh được số phận thì con phải vượt lên số phận cứ lạc quan mà sống mẹ đã dặn con rồi có gì cứ về với mẹ.
Con thu xếp đi tết dương lịch mẹ lên đón con về nhé rồi ở đây luôn, Em chỉ nghĩ bà là người dưng, cũng chả phải mẹ đẻ em, vậy mà bà còn nhận yêu thuơng con em như cháu bà, còn gia đình chồng em thì sao?anh em họ hàng nhà họ nói không có con dâu này, đứa cháu này thì có đứa khác, con trai họ, em họ đầy người xếp hàng kìa. Em đau lắm! Em đang rất phân vân, mọi thứ như đứng giữa ngã 3 đường, không biết đi đường nào nữa.
cfsmedonthan