Dẫu biết đớn đau là bất tận, sự cùng cực thì vẫn còn đó, nỗi khốn cùng thì làm sao mà kể xiết… nhưng mẹ đơn thân ơi xin đừng khóc.
- Xin lỗi, mẹ đơn thân cũng có quyền khoe hạnh phúc!
- Mẹ đơn thân – Hãy là một người Mẹ Hạnh Phúc
- Mẹ đơn thân và “5 cái không” khắc nghiệt
Bởi có thể cuộc đời này lấy đi của ta quá nhiều thứ: một gia đình trọn vẹn, một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi… nhưng lại bù đắp cho ta những thứ: Lòng dũng cảm, nghị lực sống, sự kiên cường… mà những chị em có cuộc sống gia đình viên mãn chưa chắc gì đã làm được.
Chẳng ai trên đời này muốn bản thân mình rơi vào hoàn cảnh lạc lõng, cô đơn, chơi vơi, chới với giữa dòng đời: buồn tự xót, nước mắt rớt tự lau, cũng chẳng ai muốn cuộc đời mình gặp quá nhiều sóng gió, tang thương và bế tắc.
Nhưng đã là cuộc sống, thì mọi thứ trên đời này đều có thể xảy ra. Vì thế, dù chúng ta không hề muốn bản thân gặp bất kì điều gì rắc rối, mỏi mệt hay tai họa nào trút lên cuộc đời mình cả, ấy vậy mà những thứ không hay ấy vẫn cứ thế xảy đến.
Đó chính là lời giải đáp cho câu hỏi lớn của rất nhiều chị em phụ nữ rằng, tại sao họ vốn đã phải chịu nhiều thiệt thòi, sự cùng cực ngay từ khi còn tấm bé, ấy thế mà khi đến tuổi thành gia lập thất lại vớ ngay phải gã đàn ông chẳng ra gì.
Nên thành thử ra, dù chẳng hề muốn con không có cha, thì họ những người phụ nữ bất hạnh ấy vẫn buộc lòng phải chọn cho mình một lối thoát: dứt áo ra đi và cam chịu kiếp đời làm mẹ đơn thân.
Trở thành một bà mẹ đơn thân, có nghĩa là chị em phải cắn răng chịu đựng, chấp nhận sự khổ sở, thiệt thòi gấp trăm ngìn lần so với những bà mẹ có cuộc sống gia đình viên mãn. Bởi không giống như những chị em có cuộc sống gia đình hạnh phúc, họ luôn có chồng ở bên chia sớt mọi buồn vui, cùng nhau chăm sóc con cái, cùng phấn đấu cho một tương lai tươi sáng.
Còn với những bà mẹ đơn thân, thì chị em luôn phải sống trong tình cảnh thiếu thốn đủ đường, lúc đớn đau không có ai động viên, san sẻ cùng.
Họ thiếu đi sự chăm sóc của một người đàn ông, vì thế mà kể cả khi bản thân rơi vào trạng thái bất lực nhất, ấy là lúc ốm đau thì chính họ vẫn phải ráng tự lo thuốc thang, cơm cháo cho mình. Còn khi tối lửa tắt đèn, bưng bê, mang vác vật nặng… thì các chị đều phải tự thân vận động, bởi sẽ chẳng một ai tình nguyện sửa bóng đèn khi điện đóm trong nhà bỗng dưng hỏng hóc, hư hao và sẽ chẳng ai phụ đỡ chị em bưng bê những món đồ nặng trong lúc tay bế con, tay kia thì xách đồ.
Thiếu đi người đàn ông bên cạnh là đồng nghĩa với việc mẹ đơn thân sẽ thiếu mất một bờ vai vững chãi, ấm áp để tựa vào lúc mình yếu mềm nhất.
Đó là chưa kể đến việc họ phải gồng mình lên để hoàn thành thật tốt cả hai vai trò, vừa là người cha mạnh mẽ, giỏi kiếm tiền để duy trì cuộc sống cho cả gia đình, lại vừa là người mẹ hiền đảm đang, tháo vát, giàu đức hy sinh, không quản nắng mưa, sóng gió thậm chí là đánh đổi cả tánh mạnh của mình để con thơ được sống, được no đủ và hạnh phúc như bao đứa trẻ khác.
Dẫu biết đớn đau là bất tận, sự cùng cực thì vẫn còn đó, nỗi khốn cùng thì làm sao mà kể xiết… nhưng mẹ đơn thân ơi xin đừng khóc.
Bởi có thể cuộc đời này lấy đi của ta quá nhiều thứ: một gia đình trọn vẹn, một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi… nhưng lại bù đắp cho ta những thứ: Lòng dũng cảm, nghị lực sống, sự kiên cường… mà những chị em có cuộc sống gia đình viên mãn chưa chắc gì đã làm được.
Theo girly