Ngày mẹ sinh con được 1 tháng 5 ngày, cũng là ngày chúng ta chia tay bố của con vĩnh viễn. Nghĩ lại khoảng thời gian đó, mẹ vẫn tưởng rằng nó mới chỉ là ngày hôm qua. Cơn ác mộng ấy cho đến tận giờ vẫn khiến mẹ hoảng sợ. Nhìn con còn thơ dại, chưa biết chuyện gì đã xảy ra với cuộc đời mình mà mẹ xót xa.
Nhìn nụ cười ngây thơ của con, mà mẹ không cầm được nước mắt. Nhìn ánh mắt lạ lẫm của con khi bạn bè có bố bồng bế, âu yếm mà mẹ nhói lòng. Đôi lúc mẹ đã từng oán trách ông trời, oán trách số phận sao lại đối xử với gia đình mình như vậy. Chúng ta có lỗi gì đâu. Chúng ta mới chỉ bắt đầu mọi thứ thôi mà…. Mẹ đã từng nghĩ rằng mình sẽ gục ngã mà không thể đứng dậy được nữa. Nhưng không. Mẹ đã nhầm. Mẹ đã nhầm… Hóa ra mẹ mạnh mẽ hơn mẹ nghĩ nhiều, con yêu ạ. Vì mẹ có con. Vì chúng ta có nhau. Vì con là niềm vui, là động lực, là nguồn sống của mẹ. Vì con, mẹ phải mạnh mẽ. Vì con, mẹ phải sống. Chúng ta phải sống vì tương lai, phải không con? Ngày bố ra đi, mẹ chẳng còn gì. Con người mẹ cũng như đã chết. Sức khỏe giảm sút. Rồi thất nghiệp. Rồi vô số thứ trên cuộc đời này đổ dồn vào đầu mẹ. Đã từng có lúc mẹ quẫn trí, mẹ muốn ra đi vĩnh viễn.
Mẹ từng ích kỉ muốn để con lại mà đi theo bố con, cho “nhẹ gánh đời”. Mẹ tàn nhẫn quá, đúng ko con? Sao mẹ lại từng có lúc cho phép bản thân mình ích kỉ đến vậy…? Mẹ cũng ra đi, thì cuộc đời con sẽ ra sao? Mẹ mà cũng ra đi, thì con sẽ trở thành đứa trẻ bất hạnh nhất cuộc đời này.. Thì lấy ai chăm sóc con, lấy ai nuôi con khôn lớn, lấy ai làm điểm tựa cuộc đời con… Sao mẹ lại có những giây phút hồ đồ đến vậy…? Nhất định, nhất định rồi.. Mẹ phải sống. Vì con. Nhất định mẹ phải sống. Phải sống thật tốt. Vì con. Mẹ đã từng phải bôn ba đủ nghề. Kiếm từng đồng tiền lẻ. Mẹ đã từng phải cắn răng nhẫn nhục chịu đựng vô số thứ trên cuộc đời này.
Để con có 1 cuộc sống tốt hơn. Tất cả – mọi thứ đó có là gì đâu phải không con? Giờ cuộc sống của mẹ con mình cũng đã tốt hơn. Mẹ cũng đã có được 1 công việc ổn định. Giờ con yêu của mẹ cũng được 16 tháng rồi. Chúng ta đã kề vai sát cánh bên nhau 2 mùa xuân. Mùa xuân này, con đã biết đứng, biết đi, cũng đang tập nói. Mùa xuân này, con biết chỉ đèn nhấp nháy, biết diện áo đẹp, biết ăn bánh kẹo. Mùa xuân này, mẹ sẽ mang đến cho con cái Tết đúng nghĩa. Để con được thật sự cảm thấy ấm áp. Mẹ tin rằng rồi mọi thứ sẽ lại ổn thôi.
Vì mẹ có con. Vì chúng ta có nhau.
cfsmedonthan