Con gái yêu của mami.
Vậy là gái của mami đã tròn 4t, con lớn lên từng ngày, xinh đẹp, thông minh, hiếu thảo, biết yêu thương người nghèo khổ, …
Nhìn con không ai có thể nghĩ được con là 1 đứa bé ngay từ 4th con đã không có ba, đã chịu bao áp lực, chứng kiến bao nhiêu nước mắt, hoảng hốt bao lần mami lao vào ô tô khi đang có chửa con, không ai biết được sinh con ra con đã được các bác sĩ lôi đi nào là lấy ven, nào là cách li, nào là ăn bằng ống đâm từ mũi xuống tận dạ dày, 4 ngày sau khi con được về với mami vì chuẩn đoán nhầm, mami thấy hạnh phúc vì bác sĩ chuẩn đoán nhầm chứ nếu con bị viêm đường ruột cấp thì sau này việc ăn uống của con sẽ khổ như nào. Nhưng cuộc đời oái oăm tàn nhẫn, đúng 1th23 ngày con ho ngày có 1 tiếng, mami đưa con đi khám bác sĩ chuẩn đoán con bị tim bẩm sinh. Mami hoảng loạn k tin vào điều phũ phàng đấy, hết ôm con vào viện Tim Hà Nội, ôm con sang XanhPhon, gặp giáo sư chuyên Khoa Tim Khu Vực Miền Bắc bác cũng bảo con bị tim,mami k tin vào điều đấy, vẫn ôm con chạy sang Nhi Trung Ương, suy sụp từ đây khi bác sĩ chuẩn đoán con bị Tim Bẩm Sinh( 1 trong những bệnh tim nặng nhất), tăng áp phổi nặng, giãn thận, …. Mami suy sụp hoàn toàn, mami khóc hết nước mắt, nhưng con bé ngay thơ nào biết, từ bé con sinh ra đã hay cười, nụ cười thiên thần của con làm mami bừng tỉnh, mami pải cứu con, mẹ cầu cứu khắp nơi nhưng không ai dang tay cứu mẹ con mình,chỉ còn 1 ít tiền dành dụm, may là mami có 1 người mẹ quá tốt quá nhân từ, bà ngoại con chạy vạy khắp nơi vay mượn gửi cho mami 84tr để cứu con, mami với số tiền dành dụm sinh đẻ con vẫn còn 63tr.
Mami ôm con , ôm tiền vào viện Tim Hà Nội đăng kí mổ cho con, vui mừng là mẹ cũng chạy chọt nhanh nhẹn lịch mổ con đã có, là thứ 5 con ạ. Mẹ vui mừng vì con mẹ sắp đc cứu, nhưng đời lại 1 lần nữa bất công với con, đường ống nước hỏng, con được về nhà tuần sau vào mổ.cứu mẹ con mình, mami nghe lời bác con ôm con về nhà ông bà nội con, nhưng ông bà nội con nhìn mẹ, nhìn con bằng ánh mắt thờ ơ và khinh, đuổi mẹ con mình, ông bà nội con rọi hẳn 2 cái quạt công nghiệp vào mẹ con mình,( lúc này con đc 1th23 ngày) , bà nội con đưa tay bế con 1 lần giả vờ bảo bỉm con nặng, ( mami mới thay bỉm cho con) thật ra mẹ biết bà vạch ra xem con có pải con trai k? Nếu con là con trai thì Liệu có khác? Bà nội con sợ điều tiếng với hàng xóm, vội kéo mami ra đường 5 bắt xe khách đuổi mẹ con mình về Hà Nội. Con và mami đi cùng mẹ Duyên xuống chưa đầy 20p.
Con ói bà nội con lấy chai nước suối cởi áo con dội rửa ngày đường, gió thì to. Có lẽ tại suy sụp, đi xe cộ nên mẹ ngất, bà nội con vẫn tìm cách để bắt mẹ về, nhưng may có mẹ Duyên con gào khóc ầm ĩ nhà ven đường bế mẹ vào, đưa mẹ đi cấp cứu. Chứ k thì bà nội con gọi taix tống cổ mẹ lên HN kệ mẹ ngất con ak. Có lẽ vì vậy mà con về con bị ho, bị viêm phổi, thứ 5 lịch mổ mà thứ 2 con đi cấp cứu vì viêm phổ.Con bị viêm phổi nặng, tưởng đâu chỉ điều trị nhanh thôi con sẽ đc mổ, ai nhờ gần 3th con ạ, 3 tháng con điều trị viêm phổi và tăng áp phổi nặng, mẹ đã cố giữ con, dù các bác sĩ ai cũng khen mẹ chăm con tốt, giữ con tốt, bệnh nặng, viêm phổi nặng mà bây giờ mới bị viêm phổi, nhưng mẹ hận mẹ, mẹ là người mẹ quá tồi, tại sao mẹ chửa con lại khóc lóc, lại bao lần lao đầu vào ô tô để con bây giờ bị Tim bẩm sinh, bao nhiêu bệnh đổ lên đầu đứa con bé nhỏ của mẹ
Nhưng con à? Lớn lên con hãy tha thứ cho me nhé! 1 đứa con gái chỉ biết ăn với đi làm rồi lại về làm bạn với cái ti vi, 4 bức tường chật chội của phòng trọ, rồi quen ba con, định mệnh cho mẹ gặp ba con, ít hơn mẹ 3t, nhưng già và chín chắn hơn mẹ nhiều, sau nhiều ngày nt qua lại( chị, em) rất rất lâu ba đã chinh phục được mẹ, bởi 1 người điềm đạm, tốt tính, thật thà. Mẹ lao vào yêu ba con dù bà ngoại, bạn bè, anh em ngăn cản, ba con cũng vậy, nhưng chả là gì nếu như ông bà nội của con, kịch liệt phản đối, bởi vì mẹ chỉ là con trang điểm, chỉ biết kiếm tiền và không có học thức, mẹ cũng muốn buông, nhưng ba con khóc lóc, quỳ xin mẹ đừng bỏ , thuyết phục mẹ, rồi với sự quan tâm chăm sóc của ba khi bà ngoại mổ chân ở 108. Mẹ lại mủi lòng con à? Rồi ba nói với mẹ pải có con để ông bà đồng ý, quá ngu ngốc với suy nghĩ này đúng k con? Nhưng mami k hối hận, vì nhờ có quyết định này của ba mà mami có con. Nghe tin có con, ba con cười sung sướng, nhảy cẫng lên, ôm lấy mẹ thật hạnh phúc.
Nhưng cuộc đời mẹ bắt đầu chuỗng ngày cực, hờn, tủi, nhục. Ba dẫn mẹ về bằng ánh mắt lườm liếc của ông bà nội con, bằng cái nhìn khinh bỉ, ông bà con bắt mẹ pải bỏ con. Nhìn ánh mắt cương quyêt của ông bà. Ba con run sợ, nhưng có lẽ yêu mẹ, nên ba đã bảo mẹ về đi để ba lo, 1 mình mẹ bụng mang dạ chửa khóc sưng mắt lên xe khách từ Hải Phòng về HN.
Chiều tối ba lên, mặt ba rất buồn, ba ôm mami và khóc, ba bảo ba không muốn mất mami, mất con, ba tháo sim vứt đi, lắp vào 1 cái sim rác ba vừa mua. Và chỉ cho duy nhất mẹ biết số, ba sang ở nhờ nhà bạn Đại Học. Ba không dám ở cạnh mami vì sợ ông bà nội con lên tìm, vì sợ anh em thân thiết của ba lại nói ba bỏ mẹ.Con ạ, hình những người anh em của ba con, tên Hùng, tên Khoa, tên Đại, là những người khốn nạn con ơi, không có tiền đóng học qua vay mẹ, không có ăn qua xin gạo mẹ, mẹ thậm chí còn nấu đồ ăn mang qua phòng trọ cho chúng nó.Tiền mẹ có là từ trang điểm mà có đấy. Vậy mà chúng nó đi nói xấu mẹ với ông bà nội con, dựng đủ chuyện để hại mẹ. Ba vẫn k bỏ mẹ, ba bàn với mẹ về quê mẹ để đăng kí kết hôn, để cho con đủ cha đủ mẹ. Nhưng mẹ xin lỗi con, nếu mẹ đủ độc ác, đủ khốn nạn, nếu mẹ nghĩ cho mẹ thôi, thì có lẽ khi ông nội con gọi điện thoại bảo ba con về, mẹ phải im lặng không nói cho ba. Nhưng không mẹ nói cho ba, ba không về mẹ bắt ba về, nếu ba không về mẹ bỏ ba. Ba thương mẹ ba về gặp ông bà nội con, và con mất ba từ đấy, ông bà nội con khéo, tìm đủ mọi cách, không cho ba nói chuyện về mẹ, về con, bà nội con đòi chết, tuyệt thực, và rồi ba con bị ông bà nội doạ sẽ không lo cho, doạ đi xin việc sẽ đến phá cho công ty cho ba làm, ông nội con thách ba đi đâu xin đc việc. Và ba con đã sợ, đã bỏ mẹ con mình, con tròn 4th, ba bỏ mẹ khi tiền dành dụm của mẹ trong tài khoản ba đã rút hết ra tiêu( khi ba bỏ nhà đi đấy con).
Phần cuối : Tôi là một single mom hạnh phúc
Bình luận bị đóng